Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1497 : TRUYỀN THUYẾT NGƯỜI CÁ (xong)

Ngày đăng: 03:22 20/04/20


Biển sâu.



Biển khơi xanh thẳm cuồn cuộn từng trận sóng, sắc trời thay đổi, mặt trời buổi chiều dần dần chìm xuống phía tây, bầu trời bị nhuộm thành màu vỏ quýt.



Ánh sáng màu vàng óng lướt qua trên mặt biển.



"Yaze đại nhân..."



Xa xa có tiếng kêu la truyền đến.



Thứ màu vàng kim kia có chút dừng lại.



Mấy người cá từ phía sau đuổi theo, Yaze đưa bọn họ đến một tảng đá ngầm gần đó.



Yaze ngồi trên tảng đá ngầm, cái đuôi màu vàng kim rũ vào trong nước giống như vàng bị đổ trong nước.



"Yaze đại nhân, chúng ta thật sự từ bỏ tộc người cá sao?" Một người cá trong đó cẩn thận hỏi hắn.



Yaze đưa tay vuốt tóc về phía sau:"Tôi phát hiện tôi có sứ mệnh quan trọng hơn tộc người cá."



Các người cá hai mặt nhìn nhau.



Một người cá trong đó yếu ớt nhấc tay: "Yaze đại nhân, sứ mệnh gì?"



Yaze: "..."



Yaze nhìn người cá kia một chút.



Người cá không biết mình nói sai cái gì, vẻ mặt vô tội nhìn Yaze, thật muốn biết...



Sứ mệnh gì mà còn quan trọng hơn so với thống lĩnh tộc người cá?



Mấy người cá còn lại cũng lộ ra một chút hiếu kì.



Yaze tằng hắng một cái, khí thế phóng khoáng: "Đó là tự do!"



Tộc người cá có nữ nhân kia ở đó, hắn có điên mới trở về.



Làm người... Không phải, làm cá liền phải thức thời.



Các người cá: "???"



Bọn hắn không tự do sao?



Bọn hắn rất tự do a?



Bất quá Yaze đại nhân nói nhất định là đúng!



"Yaze đại nhân muốn đưa bọn tôi theo đuổi tự do không?"



Yaze: "..." Cũng không muốn mang theo các ngươi!



Đối mặt với ánh mắt sùng bái cùng mong đợi, Yaze nâng lên một chút ý cười: "Đi!"



Yaze nhìn về mặt biển phương xa.



Yaze nhớ tới chuyện trước đó mình bị An Liễm tìm tới cửa.




Nửa ngày mới lộ ra một tia châm chọc.



Hắn không rõ, con người có cái gì đáng cho hắn làm như thế.



Hắn còn rất chờ mong thời điểm hắn bị ném bỏ...



Nghĩ như vậy, Yaze quyết định giúp hắn thật tốt!



Mỗi một hẻm núi dưới đáy biển đều tràn ngập nguy hiểm, Yaze biết An Liễm xuống dưới, một nửa cơ hội trở về không được.



Nhưng An Liễm đã trở về, mặc dù toàn thân chật vật nhưng trong tay hắn nắm thật chặt thứ hắn muốn tìm.



Yaze lấy ra một cái bình nhỏ: "Đây là lần trước tôi ở chỗ biển vu lấy được, thời điểm chuyển đổi phải cần uống một giọt."



An Liễm muốn nhận lấy.



Yaze rụt tay lại, vươn tay kia ra: "Một tay giao tiền, một tay giao hàng."



An Liễm nhìn Yaze một chút, đem bảo hạp đưa cho hắn.



Yaze lộ vẻ mặt mừng rỡ, nhanh chóng nhận lấy bảo hạp dò xét, sau khi xác định là thật mới đưa cái bình cho hắn.



"Lần thứ nhất chuyển đổi rất đau, mà sau khi cậu giẫm trên mặt đất sẽ như dao cắt, còn có cậu sẽ mất đi một vật... Bất quá mất đi cái gì tôi cũng không biết, coi như cậu khôi phục lại thành người cá cũng không thể trở về."



An Liễm không nói một lời cầm đồ vật rời đi.



Yaze hồi ức xong.



Tang thương thở dài.



Vẫn là hắn còn quá trẻ tuổi, tin tưởng An Liễm là một con cá tốt.



Mẹ nó, sau khi bảo hạp được mở ra, một đoạn thời gian rất dài trong tương lai cũng không thể mở ra lại.



Đó chính là một cái hộp bình thường.



Vẫn là hắn quá ngây thơ.



-



Yaze ở bên ngoài lang thang thật lâu, mãi đến một ngày nào đó, hắn đột nhiên khôi phục ký ức.



Nghĩ đến chuyện mình đã từng làm qua với Minh Thù, Yaze hận không thể cho Minh Thù đập mình thêm mấy cái.



Hắn đang suy nghĩ nên chạy trốn hay trở về tìm Minh Thù tự thú.



Yaze lựa chọn trở về.



Nếu hắn chết ở vi diện này...



Nói không chừng sẽ bị chết thật.



Ở Tháp Thiên Khải, mỗi ngày hắn đều muốn chết, nhưng sau khi sống lại một lần, hắn phát hiện mình vẫn rất sợ chết.



Trong Tháp Thiên Khải, ngoại trừ không thể tự do hoạt động, kỳ thật cũng rất tốt, bạn tù sát vách cũng khá tốt!