Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1505 : Hoa thần trên trời hạ xuống (8)

Ngày đăng: 03:22 20/04/20


Cùng Ma Quân nói xong điều kiện, Minh Thù ngồi xổm ở nơi hẻo lánh cùng thú nhỏ vỗ tay.



Thú nhỏ hừ một tiếng: "Nhớ chia cho ta."



Minh Thù dùng lá cây vỗ vỗ nó, biểu thị biết rồi.



Ma Quân phái người ra ngoài điều tra, quả nhiên rất nhanh liền truyền đến tin tức bắt được một người trong thần tộc.



Ma Quân giận tím mặt cho người lục soát khắp nơi, nhất định phải bắt được Lăng Vô, càng thêm tuần tra nghiêm ngặt trong Ma Cung.



Tiếp theo lại bắt được thêm mấy người trong thần tộc.



Nhưng Lăng Vô vẫn luôn không thấy bóng dáng.



Minh Thù xung phong nhận việc mang ma tộc ra ngoài trượt một vòng.



Lăng Vô có thể dùng pháp thuật che giấu dung mạo cùng hành tung nhưng chữ X sáng chói nào có thể che giấu được, đó là hương khí từ linh hồn phát ra.



Lăng Vô không biết đã sai chỗ nào mà ma tộc đột nhiên phát hiện được hắn.



Nhưng Hạnh Hoa vẫn chưa cứu được ra, hắn không thể đi.



Có Minh Thù xác nhận, Lăng Vô muốn che giấu hành tung bên trong ma tộc liền khó như lên trời.



Bất quá Lăng Vô không dễ bắt như vậy, ma tộc đuổi theo nhiều lần cũng chưa bắt được người.



"Các ngươi có được không?" Minh Thù ngồi trên đỉnh đầu một ma tộc: "Không bằng trở về gọi Ma Quân?"



Ma tộc: "..."



Bọn hắn cảm thấy khả năng của mình không được.



Đây chính là Thái tử của thần tộc.



Cho nên các ma tộc lập tức trở về gọi Ma Quân.



Ma Quân: "??"



Hắn đường đường là một Ma Quân, cần phải đích thân ra mặt đi bắt một Thái tử của thần tộc?



Không đi!



Hắn không sĩ diện a!



"Đi gọi Hổ Diễm!"



"Ma Quân... Hổ Diễm hộ pháp, đang... Đang lùng bắt Lạc Hàm toàn thành."



"..."



Hộ pháp bên cạnh cũng không thể dùng, Ma Quân chỉ có thể hầm hừ tự mình ra mặt.



Ma Quân xuất thủ, liền biết có được hay không.



Lăng Vô rất nhanh bị bắt lại.



Ma Quân cho người phong bế mệnh môn của Lăng Vô.



"Sao các ngươi biết ta ở đây?!" Lăng Vô kéo căng lấy khuôn mặt, cho dù bị bắt cũng giống như toàn thế giới thiếu tiền hắn.
"Ta không nói cho ngươi biết!" Tức chết ngươi!



Lạc Hàm: "..."



Lạc Hàm nhìn chằm chằm đóa hoa, muốn một phát bóp chết cô.



Nhịn xuống!



Bình tĩnh!



Còn có chính sự!



Đừng để lão tử biết là ai cho cô!



"Vừa rồi ta nghe thấy Thái tử của thần tộc chạy đến đây." Lạc Hàm nhìn chung quanh một chút: "Hiện tại Ma Đô giới nghiêm, chúng ta tìm một nơi ở lại trước."



"Đều đã bắt được còn giới nghiêm cái gì?"



"..." Ánh mắt Lạc Hàm mang theo vài phần thâm ý rơi trên người cô:"Làm sao ngươi biết hắn bị bắt lại?"



Đại bộ phận ma tộc ngay cả Ma Cung bắt ai cũng đều không rõ ràng.



"Ta..." Minh Thù dừng lại: "Sao ta phải nói cho ngươi biết."



"Ngươi rất để ý hắn?" Lạc Hàm nâng cô lên trước mặt: "Tiểu Hoa thần?"



Minh Thù vung lá cây quất trên mặt hắn: "Coi như ta để ý hắn thì thế nào?"



X tiên sinh không thể không để ý.



Không để ý thì làm sao bắt hắn về?



Không phải mỗi một X tiên sinh đều thức thời giống như Yaze sẽ tự mình đưa tới cửa.



Ánh mắt liễm diễm của Lạc Hàm chìm xuống.



Đáy lòng hắn rất khó chịu.



Thế nhưng hắn khó chịu cái gì?



Cô bất quá chỉ là...



Lạc Hàm tự tẩy não dưới đáy lòng mình một chút, sau đó đem Minh Thù đặt trên bả vai, giọng điệu cùng thường ngày không có gì thay đổi:"Tiểu Hoa thần, ta mặc kệ ngươi làm cái gì, nhưng tốt nhất ngươi đừng nên chạy."



Minh Thù hỏi: "Ta chạy thì thế nào?"



Lạc Hàm nâng cánh môi đỏ lên thành một độ cong xinh đẹp, mang theo màu sắc mê người.



"Ngươi thử một chút."



Minh Thù từ trên bả vai Lạc Hàm nhảy xuống chạy ra thật xa.



Tiểu Hoa chống nạnh: "Chạy rồi."



"..." Xà tinh bệnh!



# ta nuôi hoa có bệnh thì làm sao bây giờ, online chờ, rất cấp bách #