Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1513 : Hoa thần trên trời hạ xuống (16)

Ngày đăng: 03:22 20/04/20


Minh Thù liếc cô ta một chút, giật giật khóe miệng: "Cảm ơn."



Tiểu Tiên: "??"



"Ta cũng biết ta rất đẹp mắt, nhưng ngươi còn có thể để cho ta càng đẹp mắt, vậy ta khẳng định sẽ cám ơn ngươi."



Tiểu Tiên: "!!"



Người này sợ là bị thần kinh a!



Tiểu Tiên nuốt một ngụm nước bọt, quay người tự mình chuyển đi, thỉnh thoảng quay đầu nhìn xem Minh Thù đang dựa vào dưới gốc cây.



Váy đen như lụa mỏng cũng không hiện vẻ âm trầm, ngược lại mông lung mờ mịt, quanh quẩn là mấy phần linh khí.



Tóc xanh như suối, khuôn mặt như họa, nụ cười nhẹ nhàng, toàn thân đều bao phủ một tầng ánh sáng nhu hòa làm cho người ta có cảm giác thánh khiết lại tươi đẹp.



Hoa Thần điện lúc nào lại có nhân vật như vậy?



Mà trên chín tầng trời cũng không ai mặc quần áo có màu này...



Tiểu Tiên rất kỳ quái, thời điểm trước kia đến đều là Thanh Chi phụ trách, bọn họ chưa từng thấy qua một người như vậy.



"Nhanh lên, sắp không kịp rồi." Có Tiểu Tiên thúc giục một tiếng.



Các Tiểu Tiên vội vàng tăng thêm tốc độ, chuyển xong đồ vật lại nhanh chóng rời đi.



Minh Thù đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.



Cung yến a...



Bên trong Tiên Cung cái gì cũng tốt, chính là thiếu đồ ăn.



Một đám Thần Tiên không cần ăn cái gì.



Những ngày này cô chỉ có thể uống hạt sương, cùng Thanh Chi thỉnh thoáng cứu tế cô một chút.



Cung yến khẳng định là có ăn đồ ngon!



Minh Thù nhổ cỏ trong miệng ra, đuổi theo đám Tiểu Tiên kia.



-



Minh Thù ngửa đầu nhìn cung điện có chút quen thuộc, lông mày khẽ nhếch lên, lại là thiết yến của Lăng Vô?



Không phải nói Hạnh Hoa vẫn chưa tốt sao?



Làm sao còn có tâm tình tổ chức thiết yến?



Minh Thù không có thiếp mời, cửa chính vào không được, cô vòng ra phía sau chuẩn bị lep đi vào.



Vừa trèo lên tường, một cô nương áo đỏ bên trong liền trèo ra, hai người trên đầu tường mắt lớn trừng mắt nhỏ.



Cô nương áo đỏ liếc cô một cái, ước chừng là thấy cô không ồn ào liền điềm nhiên như không có việc gì tiếp tục trèo ra bên ngoài.



Minh Thù khẽ người ngồi vào trên đầu tường.



Cô nương áo đỏ có chút hé miệng, mắt không chớp nhìn chằm chằm cô.



"Ngươi... Rất nhuần nhuyễn nha." Cô nương áo đỏ bò lên cùng Minh Thù ngồi đối mặt nhau, con ngươi cô ấy linh động xoay chuyển hai vòng:"Ngươi đi vào làm gì?"



"Tìm ăn."
"Ừ." Răng rắc răng rắc răng rắc.



"Mấu chốt là hắn còn có người mình thích, ngươi nói có tức hay không!"



"Ừ." Răng rắc răng rắc răng rắc.



"Ngươi đừng ăn nữa." Anh Lạc kéo tay Minh Thù ra: "Ngươi nghe ta nói một chút, ta đều sắp nghẹn chết rồi."



"Ngươi đem quả đào kia của ngươi cho ta, ta nghe ngươi nói."



Anh Lạc nhìn Minh Thù, lại nhìn quả đào trong tay, trực tiếp đưa cho cô.



"Ngươi thật sự vào đây để ăn cái gì đó sao?"



"Ta lừa ngươi làm gì, có đồ ăn sao?"



"..."



Tiểu Tiên trên chín tầng trời thích Lăng Vô nhiều vô số kể, lúc đầu cô ấy nhìn thấy Minh Thù liền cho rằng cô cũng giống như những Tiểu Tiên nông cạn kia.



Cô thật sự là vào để ăn cái gì đó!



Anh Lạc huyên thuyên nói một tràng.



Minh Thù nhìn quả đào, ngẫu nhiên ứng phó hai câu.



"Ngươi nói ta làm sao xui xẻo như vậy, tuổi còn trẻ liền phải lập gia đình..."



Minh Thù cắt đứt cô ta: "Mạo muội hỏi một câu, ngươi bao nhiêu tuổi?"



Anh Lạc giả mù sa mưa lau hai hàng nước mắt không tồn tại: "Ta còn nhỏ, cũng chỉ hai ngàn tuổi."



Minh Thù: "..." Quấy rầy!



*



【 Hài Hòa Hiệu 】



Tiểu Tiên Nữ: Ta còn nhỏ, cũng chỉ ba tuổi.



Tiểu Thiên Sứ: Ngươi hàng năm đều ba tuổi?



Tiểu Tiên Nữ: Không được sao?



Tiểu Thiên Sứ:... Không biết xấu hổ!



Tiểu Tiên Nữ: Có phiếu liền được có được không, ném một cái sao?



Tiểu Thiên Sứ: Không cho gấu con ba tuổi ném.



Tiểu Tiên Nữ: Lặp lại lần nữa?



Tiểu Thiên Sứ: Không cho gấu con ba tuổi ném!



Tiểu Tiên Nữ: Khuê nữ, bọn họ không bỏ phiếu cho ngươi mua đồ ăn!



Minh Thù: Ừ?



Tiểu Thiên Sứ: Ném ném ném, ném liền đây!