Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1523 : Hoa thần trên trời hạ xuống (26)

Ngày đăng: 03:22 20/04/20


Hạnh Hoa không biết đang bổ não cái gì.



"Cẩm Sắt, ngươi cho rằng bắt ta liền có thể để Thái tử hồi tâm chuyển ý?" Cô khẳng định là muốn đoạt lại Lăng Vô từ trong tay mình.



Nữ nhân này chính là như vậy.



Nhìn như không cần không muốn, kì thật tâm cơ lại sâu nhất.



Muốn cướp đi Thái tử.



Cô ta đã sớm nhìn thấu cô!



Minh Thù không biết được ý nghĩ của Hạnh Hoa, chỉ là nâng khóe miệng cười nói: "Hắn có hồi tâm chuyển ý hay không, ta không quan tâm, thật sự ta chỉ muốn hắn oán hận ta nhiều một chút là đủ rồi."



Trẫm cũng không nông cạn như vậy, trẫm muốn đồ vật lợi hại hơn nhiều!



"..."



Có bị bệnh không!



Ma Quân cũng cảm thấy Minh Thù có thể là có bệnh.



Hạnh Hoa tự mình bổ não một phen, đột nhiên nói: "Có phải ngươi muốn đem chuyện kia nói cho Thái tử biết để nhận được sự đồng tình của Thái tử hay không?"



Minh Thù liếc cô ta một chút, tiểu khả ái này lại bổ não thứ gì.



Trên mặt Hạnh Liên lại lộ ra một tia giễu cợt: "Ngươi cho rằng Thái tử sẽ tin ngươi sao?"



Minh Thù đứng dậy, kéo lấy cái ghế đi về phía Hạnh Hoa bên kia.



Ma Quân đưa tay ngăn cô lại.



"Sợ cái gì, ta lại không đánh cô ta." Minh Thù ngồi xuống ngay tại chỗ: "Ta rất hiếu kì, ngươi làm thế nào để tất cả mọi người đều hiểu lầm là ta giết Bắc Hải Long Vương?"



Tình huống lúc ấy, nguyên chủ căn bản không có cơ hội đi tìm chứng cớ.



Cơ hồ là sau khi xảy ra chuyện, trong thời gian cực ngắn cô liền bị đẩy lên Diệt thần đài.



Cô không tin trong này không có vài việc gì đó.



Hạnh Hoa khẽ mím đôi môi trắng bệch, ánh mắt đảo qua Ma Quân, không có lên tiếng.



Minh Thù dời mắt về phía Ma Quân: "Ma Quân, nữ nhân chúng ta có chút chuyện riêng tư muốn nói, ngươi có thể tránh một chút không?"



Ma Quân trừng mắt, viết chữ không được trên mặt.



Tiểu hoa yêu này lại ức hiếp Hạnh Hoa thì làm sao bây giờ?!



Minh Thù thuận miệng cam đoan: "Yên tâm, nếu ta đánh cô ta nhất định sẽ nói với ngươi một tiếng, dù sao ngươi cũng không ngăn được ta."



Ma Quân xém chút bị Minh Thù làm cho phun một ngụm máu chết tươi.



Phách lối!



Quá phách lối!



Ma Quân lại tăng thêm hai tầng phòng hộ bên ngoài Hạnh Hoa, cẩn thận mỗi bước rời đi.




Ngươi mẹ nó để Lão tử vào xem!



-



Bên ngoài Nam Thiên môn tạm thời yên tĩnh xuống.



Đáy lòng bình tĩnh từ trước đến nay của Lăng Vô lúc này có chút hốt hoảng, cho người trông coi bên này rồi tự mình trở về một chuyến.



Hắn một đường thẳng đến phòng của Hạnh Hoa.



"Hoa Nhi."



Trong phòng trống rỗng, người trước đó khi hắn trở về liền sẽ tới nghênh đón lúc này đã không thấy.



"Hoa Nhi?"



"Hoa Nhi!"



Lăng Vô tìm từ trong ra ngoài một lần cũng không tìm được người liền vội vàng gọi người tới hỏi.



"Hoa Thần Hạnh Hoa đâu?"



"Hoa Thần Hạnh Hoa... Ở trong phòng."



Lăng Vô trầm mặt chỉ vào gian phòng trống rỗng.



"Ở đâu? Ta để các ngươi trông chừng nàng ấy, các ngươi trông thế nào?"



Một đám người run lẩy bẩy, dưới áp lực của Lăng Vô liền dồn dập quỳ xuống đất.



"Chúng tôi thật sự không nhìn thấy Hoa Thần Hạnh Hoa rời đi."



"Thái tử điện hạ tha mạng."



"Trước đó Hoa Thần Hạnh Hoa còn đang..."



Lăng Vô nhíu mày lại thành chữ Xuyên (川), trong mắt đã hiện lên cơn giận dữ, nổi giận gầm lên một tiếng: "Còn không đi tìm!"



"Vâng vâng... "



Nhưng đám người lật toàn bộ cung điện lên tìm cũng không tìm được Hạnh Hoa.



Ngay lúc Lăng Vô giận dữ, có người đưa tới một phong thư.



"Thái tử điện hạ, đây là từ ma tộc bên kia truyền tới cho ngài."



Lăng Vô nhận lấy mở phong thư ra, một tín vật quen mắt đồng thời rơi ra ngoài.



Trong lòng Lăng Vô một trận cuồng loạn, nhanh chóng đọc thư.



Đọc hết một chữ cuối cùng, con ngươi Lăng Vô bắn ra một tia hung ác.



Ngón tay hắn dùng sức, phong thư hóa thành bột mịn bay khắp nơi.



Đám người thở mạnh cũng không dám, cúi đầu hóp ngực, hận không thể tìm một chỗ chui vào.