Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1527 : Hoa thần trên trời hạ xuống (30)

Ngày đăng: 03:22 20/04/20


Lại qua nửa tháng.



Trừ một vài hung thú, Minh Thù cùng Lạc Hàm cũng không gặp được những vật sống khác.



Ừ... Hung thú gặp được cuối cùng cũng đều bị Minh Thù ăn.



Có đồ ăn ngon sao có thể không ăn.



Còn không có độc...



"Tiểu Hoa thần, ta cảm thấy ngươi ở bên trong một năm, hung thú Hồng Hoang làm cho người ta kiêng kị khả năng đều bị ngươi ăn sạch, có thể để cho Thần tộc phong cho ngươi một cái danh hiệu Tiểu Kiều Hoa cứu vớt lục giới, ha ha ha ha..."



Lạc Hàm mỗi lần đều bị đánh nhưng vẫn không nhịn được tiện miệng.



"Lạc Hàm!"



"Ài." Lạc Hàm rất cung kính đem thịt nướng đưa tới, cười nói: "Tiểu Hoa thần, ta đã cắt cho ngươi, mời dùng."



Minh Thù nguýt hắn một cái.



Con ngươi liễm diễm của Lạc Hàm có chút nheo lại, ma khí quanh quẩn toàn thân, lẳng lơ mê hoặc.



Minh Thù thầm mắng một tiếng, dời ánh mắt nhìn về nơi khác.



Lạc Hàm đứng dậy đi dựng chỗ ở.



Minh Thù ngồi ở bên cạnh nhìn hắn, chờ thời điểm hắn sắp dựng xong, Minh Thù mới lên tiếng: "Ngươi thật dự định ở lại nơi này?"



"Trước đó không phải ta đã nói ra ngoài không dễ dàng như vậy sao, chúng ta cũng không thể vẫn luôn ngủ ở bên ngoài, ta cũng không muốn ủy khuất Tiểu Hoa thần."



Cuối cùng, Lạc Hàm lại bổ sung một câu: "Đã quên mang theo chậu hoa của ngươi, Tiểu Hoa thần ngươi..."



"Cút!"



Lạc Hàm cười nhẹ một trận, tiếp tục đi dựng chỗ ở.



Nhiệt độ thời tiết trong này chênh lệch rất lớn, mà lại không có quy luật chút nào.



Ban ngày có thể là nhiệt độ âm.



Ban đêm cũng có thể là là nhiệt độ cao.



Ấm lạnh đều dựa vào trời.



Lạc Hàm dựng chỗ ở xong lại ra ngoài tìm một chút cỏ khô, đơn giản trải ra một cái giường.



Thời điểm Minh Thù đi vào, hắn đang cho một tấm thảm nhung trên giường cỏ khô.



"Ngươi chỉ làm một cái giường?" Minh Thù nhíu mày hỏi.



Lạc Hàm đặt mông ngồi xuống, cười nói: "Tiểu Hoa thần, ngươi là một đóa hoa không cần ngủ giường a."



Minh Thù: "..."



Ngươi mẹ nó nghiêm túc sao?



Đây chính là thích mà ngươi nói!?



A?
Đây chính là hung thú đã uống qua nước Bán Nguyệt Tuyền.



Minh Thù ở trên bờ không với tới Lạc Hàm, chỉ có thể xuống dưới.



Nước suối vô cùng lạnh, là cảm giác lạnh thấu xương.



Minh Thù cắn răng đi qua, ngón tay vừa đụng phải Lạc Hàm, Lạc Hàm đột nhiên nắm lấy cổ tay cô, ấn cô vào trong nước.



Minh Thù bị sặc một hớp nước.



"Lạc Hàm, là ta..."



Lực lượng đang ấn cô trong nước thả lỏng ra.



Lạc Hàm ôm eo cô, thanh âm có chút khàn khàn: "Tiểu Hoa thần, sao ngươi lại tới đây, có làm ngươi đau không?"



Minh Thù thở một ngụm, tức giận: "Ta cho là ngươi rốt cục cũng muốn giết ta."



Lạc Hàm yếu ớt nói: "Sao có thể, ngươi là Tiểu Hoa thần của ta."



Thân thể Lạc Hàm hơi chìm xuống dưới, nhưng nâng tay của cô vẫn rất ổn: "Tiểu Hoa thần, đi lên trước."



Minh Thù nắm tay hắn lại kéo hắn lên bờ.



Minh Thù lạnh đến không chịu được, còn không thể dùng linh khí giữ ấm.



Kéo người lên bờ, cô hơi thở ra một ngụm khí, trong không khí lập tức lan tràn sương trắng.



"Ngươi sao vậy?"



"Không sao, nghỉ ngơi một lát liền tốt." Lạc Hàm có chút vui mừng: "Hung thú Bán Nguyệt so với ta nghĩ lợi hại hơn nhiều, may là ta không mang ngươi đến, không thì ngươi yếu như vậy, một cái tát liền chết rồi."



Minh Thù: "..."



Kéo lại ấn chìm nhất định còn kịp!



Minh Thù nhìn xung quanh một chút, gần đó có sơn động, Minh Thù đưa người qua, trong sơn động có không ít xương cốt.



Không biết có phải là hang ổ của hung thú Bán Nguyệt đã chết kia hay không.



Minh Thù đốt lửa lên, lột quần áo của Lạc Hàm ra.



Nhiệt độ vô cùng lạnh, sắc mặt Minh Thù đều cóng đến trắng bệch.



"Tiểu Hoa thần, tới đây." Lạc Hàm vẫy tay về phía Minh Thù.



Quần áo trên người Minh Thù vẫn còn ẩm ướt, cô đổi một bộ quần áo trước sau đó mới đi qua.



Lạc Hàm đưa tay ôm lấy cô: "Ôm ta sẽ không lạnh."



Thân thể Lạc Hàm vô cùng nóng giống như lửa, tinh thần cũng tốt hơn nhiều so với vừa rồi.



Minh Thù núp trong ngực hắn: "Ngươi thật sự không sao?"



"Ừ." Lạc Hàm nói: "Ngày mai sẽ tốt."



Lạc Hàm nhìn gò má Minh Thù, yết hầu chuyển động:"Tiểu Hoa thần, hôn ta một cái."