Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1548 : Cuối cùng đã gặp tri diệp (10)

Ngày đăng: 03:23 20/04/20


Kỹ thuật lái xe của Minh Thù coi như rất ổn.



Chính là ngẫu nhiên có chút phiêu.



Tông Ngộ chưa từng bị người ta chở đi như vậy, xem như người hắn quen biết cũng không có.



Hắn rũ mắt xuống, ôm vòng eo thon của thiếu nữ phía trước, hương thơm dễ ngửi trên người cô không ngừng xâm nhập tới.



Tông Ngộ đại khái không nghĩ tới có một ngày mình lại bị người ta chở như vậy.



Lúc xuống xe, Tông Ngộ rõ ràng tức giận.



Viết một hàng chữ in hoa trên điện thoại.



"KHÔNG CHO PHÉP CÔ LẠI TỰ TÁC CHỦ TRƯƠNG!!!"



Một hàng chữ in hoa biểu thị sự phẫn nộ của chủ nhân, mấy dấu chấm than khắc sâu nhấn mạnh ra ý nghĩ cường điệu của chủ nhân.



Minh Thù gỡ nón bảo hiểm xuống: "Sao anh lại nhiều chuyện như vậy?"



Tông Ngộ kéo cô xuống xe, một lần nữa đậu xe ngay thẳng rồi đi một mạch lên lầu.



Minh Thù: "..."



Tiểu yêu tinh cũng rất khó hầu hạ.



Minh Thù đi lên, Tông Ngộ đã trở về phòng.



Ai, thật là mệt.



Ngủ đi.



Ngày mai lại nói.



Minh Thù cầm quần áo đi tắm, vừa đi ra liền bị Tông Ngộ đứng ở bên ngoài làm cho giật mình.



"Chủ thuê nhà tiên sinh anh lại làm gì?" Minh Thù kéo lấy áo choàng tắm, hơn nửa đêm lại đứng trước cửa phòng của nữ nhân!



Tông Ngộ không có nhìn loạn, quần áo trên người cũng đổi, rõ ràng đã tắm xong.



Hắn đưa điện thoại cho Minh Thù xem.



Minh Thù nhìn một chút.



"Không được nói cho bất luận kẻ nào biết tôi ở đây?" " Vì sao?"



Tông Ngộ nhanh chóng gõ chữ: "Không cho phép chính là không cho phép."



Minh Thù: "Đây coi như là điều thứ 3 sao?"



Tông Ngộ: "Không tính."



Minh Thù: "Anh đây không phải là chơi xấu sao?"



Tông Ngộ: "Cô có thể dọn ra ngoài."



Minh Thù: "..."



Ngươi là chủ nhà ngươi thắng!



Trẫm không so đo cùng một người câm, đi ngủ!




Nhịp tim cũng đập không có quy luật.



Thịch thịch thịch thịch——



Hắn đột nhiên có chút sợ cô nghe thấy nhịp tim không bình thường của mình, thân thể căng thẳng.



Minh Thù hạ mắt, thần xui quỷ khiến lại nhào qua hôn một cái.



Tông Ngộ đột nhiên chuyển về phía bên cạnh, Minh Thù hôn vào không khí.



Tông Ngộ chống đỡ ghế sô pha đứng dậy, bước nhanh lên lầu.



Minh Thù: "..."



Rất tốt!



Tiểu yêu tinh!



Chờ thời điểm ngươi cầu xin trẫm!



Minh Thù tiếp tục nhìn người trên TV, nam nhân bị người ta vây quanh ở sân bay có một chữ X rất chói mắt.



Tiểu tinh nghịch.



Hoan nghênh ngươi.



-



Minh Thù vừa đến công ty liền bị Chu tổng gọi vào, để cô nhanh đem bản thiết kế nộp lên.



Lần này bởi vì chuyện của Tần Nghệ nên đã kéo dài rất lâu, cứ tiếp tục như thế sẽ không còn kịp nữa.



Minh Thù đem bản thiết kế cùng USB giao cho Chu tổng.



"Không tệ không tệ..."



Chu tổng sau khi xem xong rất hài lòng.



"Tiểu Diệp cô cứ làm thật tốt để công ty hài lòng, sau này chiếc ghế trưởng phòng thiết kế nhất định là của cô."



Minh Thù đối với chiếc ghế trưởng phòng thiết kế này không có hứng thú, bất quá có thể kiếm nhiều tiền hơn, mua càng nhiều đồ ăn vặt vẫn rất tốt.



Minh Thù cùng Chu tổng nói hai câu, chuẩn bị ra ngoài.



"Đúng rồi." Chu tổng gọi Minh Thù lại, từ trong ngăn kéo lấy ra một phong thư: "Đây là thư mời cuộc so tài châu báu Á Châu, cô cố gắng một chút, nhanh chóng lấy được tiền đồ."



Minh Thù sửng sốt một chút.



Cuộc so tài châu báu...



Nguyên chủ là dự định tham gia, nhưng đáng tiếc Tần Nghệ cũng muốn tham gia, dưới sự dụ dỗ uy hiếp của Tần Nghệ, cuối cùng cô chỉ có thể từ bỏ.



Mà lúc này đã kết thúc báo danh a?



"Không phải đã kết thúc báo danh sao?"



"Trong tay bạn tôi có một thư mời, vừa vặn cô ấy không dùng, tôi liền lấy cho cô."



"Chu tổng... Chị đối với tôi tốt như vậy, sẽ không phải là có ý đồ gì chứ?"