Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1550 : Cuối cùng đã gặp tri diệp (12)

Ngày đăng: 03:23 20/04/20


Khương Tiểu Thải sắc mặt khó coi, lại không cùng Ôn Quân đối đầu, đoán chừng biết mình không phải đối thủ của Ôn Quân.



Biệt khuất lên xe dịch chuyển sang chỗ khác.



Ôn Quân cũng không lưu lại, trực tiếp đi vào trong dạ tiệc.



Ngay tại thời điểm hắn đi vào không lâu liền có người của khách sạn bắt đầu trải thảm đỏ, một đường trải đến chỗ Ôn Nguyệt Nguyệt.



"Ôn tiểu thư, mời."



Ôn Nguyệt Nguyệt biểu lộ cứng lại trong chớp mắt, sau đó mỉm cười giẫm lên thảm đỏ bước vào khách sạn.



"Đây là tổng giám đốc đặc biệt trải thảm đỏ cho Nguyệt Nguyệt của chúng ta sao?"



"Tôi cảm thấy là như vậy."



"Nguyệt Nguyệt cùng họ với tổng giám đốc a..."



Fan hâm mộ phía sau càng thảo luận càng hăng say, Minh Thù để Chu tổng đi vào trước, cô đến nơi Khương Tiểu Thải đỗ xe bên kia.



Khương Tiểu Thải mở cửa xe liền đối đầu với khuôn mặt của Minh Thù.



"A!"



Khương Tiểu Thải ngắn ngủi kêu lên, phịch một tiếng đóng cửa xe lại.



Ba giây sau cửa sổ xe rơi xuống.



"Tên biến thái!"



Minh Thù cười híp mắt nói: "Muốn sờ đại bảo bối của tôi không?"



Khương Tiểu Thải chỉ vào Minh Thù: "Biến thái, lần trước cô dám gạt tôi!"



Cô còn dám xuất hiện trước mặt mình!



Đáng ghét!



Minh Thù tới gần, Khương Tiểu Thải sợ Minh Thù đụng mình liền rụt tay về, ôm lấy dây an toàn: "Cô muốn làm gì?"



Minh Thù đặt khuỷu tay lên cửa sổ xe: "Ôn Quân vừa rồi nói chuyện cùng cô như vậy, có muốn chỉnh hắn hay không?"



Khương Tiểu Thải nhíu lại khuôn mặt nhỏ: "Cô cùng Ôn Quân có thù?"



"Không có."



"Không có tại sao cô muốn chỉnh hắn?"



"Nhìn hắn khó chịu." Ai bảo hắn là tiểu tinh nghịch đáng yêu của trẫm.



"..."



Qua gần một phút, Khương Tiểu Thải mới lên tiếng hỏi: "Làm sao chỉnh hắn?"



Minh Thù ngoắc ngón tay về phía Khương Tiểu Thải, Khương Tiểu Thải nhìn cô một hồi lâu mới chậm rãi chuyển tới.



"Cô biết hôm nay Ôn Quân tới đây làm gì sao?"




Phương hướng hắn đang nhìn...



Ôn Nguyệt Nguyệt.



Ôn Nguyệt Nguyệt cùng một nam nhân đứng chung một chỗ, hai người thấp giọng trò chuyện với nhau cái gì, tư thế có chút thân mật.



Minh Thù nhét một ngụm bánh ngọt, ăn no một chút mới được, không thì lát nữa sẽ không có sức đánh người.



Kaide tiên sinh nói chuyện xong, phía trên lần nữa vang lên một tiếng nhạc êm ái.



Ôn Quân cúi đầu loay hoay điện thoại trong chốc lát, sau đó đi về một phương hướng.



Minh Thù nhìn thấy Ôn Nguyệt Nguyệt sắc mặt hơi khó coi, cuối cùng nói với người bên cạnh cô ta một câu rồi đi theo hướng Ôn Quân rời đi.



Cái này cũng không cần Khương Tiểu Thải lừa a!



Minh Thù đặt đĩa xuống đi theo phía sau.



"Tại sao anh không chịu bỏ qua cho tôi? Hiện tại tôi đã có cuộc sống của mình, anh còn muốn hủy đi cuộc sống hiện tại của tôi sao?"



"Ôn Quân anh thả tôi ra!"



"Ôn Quân anh say rồi!"



Thanh âm tràn đầy kinh hoảng của Ôn Nguyệt Nguyệt từ trong hành lang truyền đến, Minh Thù nhìn bên kia một chút, thời điểm anh hùng cứu mỹ nhân đã đến!



Minh Thù đẩy cửa ra, bên trong tia sáng hơi hối, Minh Thù chỉ nhìn thấy Ôn Nguyệt Nguyệt bị Ôn Quân ép ở trên tường.



"Ban ngày ban mặt, dám vô lễ với nữ nhân!"



Minh Thù rống một tiếng, một cước đạp tới.



Nam nhân kêu lên một tiếng đau đớn, Ôn Nguyệt Nguyệt thừa cơ đẩy hắn ra, ôm cánh tay co lại phía sau cánh cửa.



Ôn Quân vịn tay vịn, ngẩng đầu nhìn qua.



Còn chưa thấy rõ là ai, bên kia lại một cước đạp đến, Ôn Quân nhanh chóng tránh ra lui đến phía dưới bậc thang.



"Ai?"



Đáp lại hắn là một nắm đấm.



Ôn Quân đã tập luyện qua, trực tiếp cùng Minh Thù đối đầu vài chiêu.



Minh Thù có chút hối hận khi ăn ít điểm tâm, thân thể này yếu không ra gió, đoán chừng chống đỡ không được bao lâu liền sẽ hao hết HP*.



Đừng đánh không nỗi BOSS làm hỏng thanh danh một đời của mình.



Phải tốc chiến tốc thắng mới được.



Cho nên ——



"Đừng nhúc nhích!"



Nắm đấm của Ôn Quân ngừng lại giữa không trung, con ngươi đối đầu với họng súng đen sì.