Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1560 : Cuối cùng đã gặp tri diệp (22)

Ngày đăng: 03:23 20/04/20


"Anh làm gì?"



Minh Thù ngậm bánh mì từ phòng ăn đi ra liền thấy có người đang dọn đồ trong phòng mình.



Tông Ngộ giương cằm lên, ra hiệu trên lầu.



Trên lầu??



Nói đùa gì chứ!



Minh Thù một tay cướp đi đồ vật trong tay hắn, cười nói: "Tôi cảm thấy ở dưới rất tốt."



Tông Ngộ trong tay rỗng, ngược lại không có tức giận, chỉ là nhẹ gật đầu sau đó đi lên lầu.



Minh Thù: "..."



Tiểu yêu tinh này kỳ kỳ quái quái.



Không thể nói chuyện cũng không phải ngọn đèn đã cạn dầu.



Ăn thêm hai cái bánh mì an ủi một chút.



Minh Thù cho là hắn yên tĩnh, kết quả ban đêm Tông Ngộ liền ôm gối đầu của mình xuống dưới.



Minh Thù: "..."



Minh Thù cản hắn ngoài cửa: "Chủ nhà tiên sinh, chúng ta cần phải ở một phòng sao?"



Tông Ngộ ôm gối, gật đầu.



Cần.



Rất cần.



"Tôi cảm thấy không cần thiết." Minh Thù nói: "Anh xem, chúng ta bất quá chỉ là..."



Tông Ngộ đột nhiên khom người từ dưới cánh tay cô chui vào.



Minh Thù: "!!!"



Nam tử hán đại trượng phu, tại sao có thể khom người!



Minh Thù quay người nổi giận gầm lên một tiếng: "Tông Ngộ!"



Tông Ngộ ngồi bên mép giường, con ngươi thanh lãnh an tĩnh nhìn cô, màn hình điện thoại chuyển tới chỗ cô bên này: "Ngủ một lần là ngủ, ngủ hai lần cũng là ngủ."



Hắc!



Tiểu yêu tinh này lợi hại a!



Minh Thù chống nạnh: "Đưa tiền!"




"Bạn trai." Minh Thù cười nói: "Rất đẹp trai đúng không?"



"Rất đẹp trai, vậy chúc cô hạnh phúc." Nếu là bạn trai, cô ấy cũng không có gì để nói. Chu tổng vỗ vỗ vai cô: "Hi vọng còn có thể nhìn thấy tác phẩm của cô."



Minh Thù tiễn Chu tổng tới cửa.



Kaide tiên sinh...



Minh Thù nghĩ đến lão tiên sinh trước đó mình nhìn thấy kia.



Một lát sau lắc đầu.



Những chuyện này không liên quan đến cô.



-



Nhưng Minh Thù không nghĩ tới, hai ngày sau, vị lão tiên sinh này lại tự mình tới cửa.



Làm sao tìm tới cửa liền không nói, khẳng định không phải thủ đoạn đứng đắn gì.



Công ty bên kia sẽ để cô đi tiếp cận vị này?



Không thể nào!



Minh Thù mời ông ấy vào tiếp đãi.



Kaide tiên sinh vẫn dùng tiếng Trung lắp bắp kia giao lưu cùng Minh Thù, nói rõ ý đồ mình đến.



Hắn mời Minh Thù hoàn thành bản thảo còn dang dở kia.



"Kaide tiên sinh, ngài cũng là nhà thiết kế."



"Tôi... Không có tư cách." Thanh âm Kaide tiên sinh tràn đầy áy náy cùng thống khổ: "Diệp, xin hãy giúp tôi, tôi đã thấy qua rất nhiều tác phẩm, cũng đã gặp qua rất nhiều nhà thiết kế có bao nhiêu linh khí, nhưng cuối cùng đều kết thúc bằng sự thất vọng."



"Tôi vẫn nghĩ, có một người có thể hoàn thành tác phẩm này."



Minh Thù ngước mắt nhìn sang, Kaide tiên sinh giống như đang lâm vào một hồi ức nào đó.



Ý tứ vừa rồi của ông ấy chính là bản thảo vẫn luôn nằm trong tay ông ấy?



Kaide tiên sinh thành khẩn nói: "Tôi đã xem qua tác phẩm của cô, rất có linh khí, mặc dù không biết cô có thể hoàn thành hay không, nhưng tôi vẫn xin thử một chút."



Minh Thù: "Tôi bất quá chỉ là một nhà thiết kế mới tốt nghiệp chưa tới hai năm, Kaide tiên sinh, ngài có thể tìm một nhà thiết kế có kinh nghiệm hơn."



Kaide tiên sinh: "Tác phẩm này là của người bạn thân thời niên thiếu của tôi, tuổi của cô vừa vặn giống người đó."



Minh Thù: "..."



Kaide tiên sinh nói: "Tôi đã già, không còn loại cảm giác tuổi trẻ này, tôi không có cách nào hoàn thành nó."