Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1562 : Cuối cùng đã gặp tri diệp (24)

Ngày đăng: 03:23 20/04/20


"Như vậy đi, tôi cho anh một điều kiện, anh xem nếu có thể đáp ứng, tôi cảm thấy chúng ta có thể hợp tác một chút."



"..."



Nam nhân cảm thấy Minh Thù đây là điên thật rồi.



Hắn bắt cô tới nơi này là để cô nói điều kiện sao?



Hắn là để cô giao đồ vật ra!



Bởi vì nam nhân cự tuyệt không hợp tác cho nên Minh Thù đem người đánh một trận.



Thuận tiện cũng chào hỏi đám huynh đệ kia một lần.



Cuối cùng ăn hoa quả nhà hắn, ngồi trên thảm yoga của hắn, hỏi hắn: "Thế nào, có muốn suy nghĩ môit chút hay không?



Nam nhân ôm ngực quỳ trên mặt đất, trong đầu đều là sự mơ màng.



Cái này là cái quỷ gì!



Cô làm sao có thể đánh như vậy!



"Hợp tác làm cái gì?" Nam nhân cắn răng hỏi.



"Biết Ôn Quân không?"



"..." Ôn Quân, tổng giám đốc tập đoàn Thuỵ Kim, tin tức gần đây đều là hắn, ai lại không biết?



"Giúp tôi chơi hắn." Minh Thù cười nói: "Tôi liền đem cái USB kia trả lại cho anh, yên tâm, bên trong là cái gì tôi hoàn toàn chưa xem."



"Làm sao tôi tin tưởng cô?"



"Anh cảm thấy tôi cần phải lừa anh?"



"..."



"Ôn Quân thế nhưng là tổng giám đốc tập đoàn Thuỵ Kim, tôi làm sao chơi hắn?" Nam nhân có chút giận dữ.



"Amh làm sao để chơi tôi?"



Nam nhân thốt ra: "Cô có thể so với hắn? Các người chính là không cùng đẳng cấp..."



Minh Thù đảo mắt qua, ánh mắt rõ ràng còn mang theo chút ý cười lại làm cho nam nhân có loại cảm giác sống lưng phát lạnh.



Nam nhân im lặng.



Nam nhân đổi lý do khác: "Bên cạnh Ôn Quân còn có vệ sĩ, thân là tổng giám đốc, hắn có thể không có chút bản lãnh?" Nào có dễ như hại cô?



Minh Thù một mặt khẳng định: "Tôi tin tưởng các người là chuyên nghiệp."



Nam nhân: "..." Tôi cảm ơn cô a!




Hắn ấn mở cho Minh Thù xem.



Đều là liên quan tới vụ án giết người biệt thự Lam Sơn.



Tội phạm giết người là một sát thủ đã bị truy nã nhiều lần, thời điểm bị bắt lại liền hào phóng thừa nhận hành vi của mình, ngay cả chi tiết cũng hết sức rõ ràng.



Cho nên cơ quan cảnh sát rất nhanh liền phá án.



Thế nhưng ở đây, liên quan tới vụ án này, những gì cô xem được đều cảm thấy đây là diệt khẩu, tội phạm giết người gánh tội thay.



Còn người điều khiển chân chính ở sau lưng vốn là —— thị trưởng.



"Thứ này em lất từ đâu tới?"



"Thật sự là nhặt."



"Trước đó những người kia đuổi theo em là vì cái này?"



"Đại khái là vậy..."



Tông Ngộ xoay cái ghế một vòng để Minh Thù đối mặt với mình, con ngươi hắn nhìn chăm chú cô.



Gõ chữ đều dùng lực không ít: "Em biết rất nguy hiểm không?"



"Không sao, bọn hắn không thể làm gì tôi." Minh Thù ôm cổ của hắn, hôn một chút lên môi hắn: "Đươc rồi, việc này tôi có thể giải quyết, ngoan, đừng lo lắng."



Nguyên chủ liền hoàn toàn là nằm không trúng đạn.



Cô cũng là vô tội a!



Tông Ngộ còn muốn gõ chữ liền bị Minh Thù cướp điện thoại, hắn chỉ có thể trừng mắt nhìn cô.



Từ lúc Tông Ngộ mất đi thanh âm đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy không tiện nhất.



Minh Thù đưa tay cởi nút áo cài đến cẩn thận của hắn: "Chủ nhà tiên sinh, ngày tốt cảnh đẹp, không bằng làm chuyện khác?"



-



Vì việc này, Tông Ngộ quăng cho Minh Thù một sắc mặt tốt, Minh Thù biết hắn là lo lắng cho mình, nhẫn nại dỗ một trận, lại nói mình không có nguy hiểm.



Sau đó gió êm sóng lặng, phảng phất là vì nghiệm chứng lời Minh Thù nói.



Tông Ngộ để Minh Thù đem đồ vật giao đến cục cảnh sát bên kia đi, không nên liên lụy vào việc này.



Minh Thù qua loa đáp ứng.



Nếu quả thật là một tay che trời, thứ này thật sự đưa đi cuối cùng cũng không có tác dụng gì.



Trước hết để đại huynh đệ kia chỉnh tiểu tinh nghịch một chút, biểu đạt một chút sự quan tâm của trẫm đối với hắn rồi nói sau.