Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1578 : Thành thị giết chóc (10)

Ngày đăng: 03:23 20/04/20


Phong Vân Môn.



Trang Tĩnh đang thương nghị chuyện quan trọng, có người gõ cửa cắt đứt bọn họ.



"Chị Tĩnh, xảy ra vấn đề rồi."



Trang Tĩnh đi ra ngoài, nhìn thấy nam nhân đang ngồi trên ghế sa lon uống nước, cau mày hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Sao chỉ có một mình cậu trở về, những người khác đâu?"



Nam nhân đang uống nước chính là người bị Minh Thù thả ra.



Nghe thấy thanh âm của Trang Tĩnh, hắn lập tức buông ly nước xuống.



"Chị Tĩnh..." Thanh âm hắn khàn khàn: "Chúng tôi gặp... Nguyên Miểu..."



Hai chữ Nguyên Miểu này làm căn phòng an yên tĩnh vài giây.



Sắc mặt Trang Tĩnh lộ ra một tia không không thể tin được.



Cô ta cấp tốc quay người đóng kỹ cửa: "Cậu nói cái gì? Nguyên Miểu đã chết, sao cậu lại nhìn thấy cô ta? Cậu xác định người cậu nhìn thấy chính là cô ta sao?"



Nam nhân gật đầu: "Xác định, những người còn lại... Đều chết hết."



Trang Tĩnh: "..."



Cô vẫn chưa chết?



"Cậu gặp cô ta ở đâu?"



Nam nhân đem chuyện lúc trước không sót một chữ nói cho Trang Tĩnh.



Trang Tĩnh biểu lộ hung ác cùng nham hiểm: "Cô ta để cậu nói cho tôi biết?"



Nam nhân gật đầu, nếu như không phải vậy, hắn có lẽ cũng không sống nổi.



Trang Tĩnh cười lạnh một tiếng: "Tôi đã có thể giết cô ta một lần, liền có thể giết cô ta lần thứ hai, cậu đi gọi thêm mấy người mang tôi qua đó xem."



Nam nhân có chút sợ hãi.



Hắn vừa trở về từ cõi chết.



Nhưng bị Trang Tĩnh nhìn chằm chằm, hắn không thể cự tuyệt, nhanh chóng ra ngoài gọi người.



Trang Tĩnh mang người rời khỏi, tại đại sảnh khách sạn đụng phải lão đại của Phong Vân Môn —— Cừu Phú.



Không phải nói hắn cừu phú, tên của hắn chính là như vậy, đại khái cha mẹ của hắn rất cừu phú (thù giàu).



"Tĩnh muội khí thế hung hăng đi đâu sao?" Cừu Phú cùng Trang Tĩnh chào hỏi.



"Đại ca, bọn hắn nói phát hiện một ít vật tư, tôi đi xem một chút." Trang Tĩnh thuận miệng viện một lý do.



"Để người phía dưới đi là được, em đi theo làm gì, tới tới tới, tôi muốn nói với em chút chuyện." Cừu Phú khoác tay lên bả vai Trang Tĩnh, kéo cô ta trở về.



Trang Tĩnh nhíu mày, phân phó người cô ta mang theo: "Các người đi trước."




Hoàn cảnh ở trường học không tốt như biệt thự, cho nên Minh Thù không có ý định ở lại nơi này, cô muốn tìm một nơi tốt hơn.



Không thể ủy khuất tiểu yêu tinh nhà mình.



Phía sau trường học có một dòng suối nhỏ, dòng nước trong suốt, Minh Thù múc nước để Mạn Mạn đun nóng đưa lên lầu.



Nam Ẩn ngồi bên mép giường, ôm đầu gối nhìn mặt trời lặn.



"Đi tắm đi." Minh Thù đem khăn sạch sẽ đưa cho hắn.



"Không phải là không được sao?"



Minh Thù buồn cười vò đầu hắn hai lần: "Hiện tại có thể."



"Ồ."



Nam Ẩn cầm khăn đi vào phòng vệ sinh, hắn cũng không đóng cửa, cứ như vậy bắt đầu cởi quần áo.



Minh Thù: "..."



Tiểu yêu tinh có phải là cố ý hay không?



Minh Thù đi qua khoá cửa ngoài lại, quay đầu đã nhìn thấy vết thương trên lưng Nam Ẩn, có chút chói mắt.



Minh Thù đóng cửa phòng vệ sinh lại, đứng bên ngoài chờ hắn.



-



Cửa phòng vệ sinh bị kéo ra, thiếu niên mang theo hơi nóng của nước từ bên trong đi ra, quần áo trên người có chút ướt át, cổ áo rộng mở lộ ra xương quai xanh tinh xảo mang theo vài giọt nước.



Tóc ướt dán vào gương mặt hắn chảy xuống dưới.



Trong con ngươi tựa hồ cũng nhiễm lên hơi nước.



"Tôi đã tắm xong..." Thiếu niên nhìn Minh Thù.



Minh Thù lau khô tóc cho hắn, để hắn nằm lỳ trên giường.



Nam Ẩn nghiêng đầu, không hiểu thấu nhìn cô.



Minh Thù xốc áo hắn lên, Nam Ẩn theo bản năng che vạt áo lại.



"Tôi xem vết thương sau lưng cậu."



Nam Ẩn hạ mắt, chậm rãi buông tay ra.



Ngón tay Minh Thù lướt qua vết thương, Nam Ẩn chôn mặt trong gối nên không thấy rõ thần sắc, chỉ nghe thấy hắn nhỏ giọng á một tiếng.



Mãi đến lúc hắn cảm giác được trên lưng truyền đến nhiệt độ mới thoáng ngẩng đầu.



Thanh âm mang theo sự luống cuống cùng cảnh giác: "Cô... Cô làm gì?"