Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1615 : Điện hạ nuông chiều (16)

Ngày đăng: 03:24 20/04/20


"Điện hạ, đây là ý gì?"



Tạ An không hiểu, đang êm đẹp lại muốn để bọn hắn dị ứng?



Thái tử điện hạ chậm rãi gõ lên mặt bàn.



Tạ An tại gian phòng đi tới đi lui: "Lâm công công là người của An phi, An phi lại là muội muội của Thừa tướng, chuyện này khẳng định là Thừa tướng làm ra, hắn muốn làm gì?"



"Thái tử điện hạ, việc này khẳng định có âm mưu!"



"Điện hạ, ngài nói một câu a?"



Thái tử điện hạ hỏi: "Tấn Quốc Công có phải là sắp trở về."



"Vâng, hôm qua vừa nhận được tin tức, ít nhất mười ngày liền đến kinh thàng. Chuyện này cùng Tấn Quốc Công có quan hệ?" Tạ An bị chỉ điểm, hơi nghi hoặc một chút, không nghĩ ra mấu chốt.



"Thừa tướng không muốn để ta cùng Tấn Quốc Công gặp mặt."



"..."



Trong tay Tấn Quốc Công có một bộ phận binh quyền, coi như Thừa tướng không chiếm được cũng sẽ không để điện hạ cùng Tấn Quốc Công dính líu quan hệ.



"Thừa tướng thật đúng là giỏi tính toán!" Tạ An lửa giận khó nhịn dưới đáy mắt.



"Nhưng dị ứng sao có thể ngăn cản điện hạ cùng Tấn Quốc Công gặp mặt?"



"Làm sao không thể, mua được ngự y, nói các ngươi là bệnh truyền nhiễm không được sao." Minh Thù nói tiếp: "Bệnh truyền nhiễm rất đáng sợ, nói không chừng đến lúc đó các ngươi còn sẽ có vui mừng lớn hơn..."



Tạ An: "..."



"Chờ một chút..."



Tạ An cùng Thái tử điện hạ đồng thời nhìn về phía Minh Thù, lại muốn làm chuyện xấu gì.



Minh Thù sờ cằm: "Nếu ta không phát hiện, vậy cuối cùng chẳng phải là sẽ bị giam ở đây?"



"Thật ác độc!"



Minh Thù đột nhiên đứng lên.



Tạ An: "..."



Thái tử điện hạ: "..."



Hai người liếc nhau, từ trong mắt nhau nhìn thấy được sự không hiểu cùng nghi hoặc.



Chủ nhân chỉnh chủ còn không tức giận, cô đột nhiên phản ứng lớn như vậy làm cái gì.



"Các ngươi mới vừa nói Lâm công công kia là người của An phi, An phi lại là muội muội của Thừa tướng đúng không?" Minh Thù hỏi Tạ An.



Tạ An không rõ ràng cho lắm gật đầu: "Phải..."



Minh Thù đột nhiên hành lễ: "Điện hạ, điêu dân đi xuống trước."
Minh Thù bưng lấy đĩa đi cái bàn bên cạnh.



"Ta nhớ tới một chuyện."



"Ngoạm... chuyện gì?" Minh Thù cắn đùi gà, nói chuyện không rõ ràng lắm.



"Võ công của ngươi không phải đã bị phế đi sao?" Vì sao còn có thể vượt nóc băng tường?



"..." Minh Thù lau miệng: "Hồi phục chứ sao."



Thái tử điện hạ đứng dậy đi đến bên cạnh Minh Thù, một tay chống đỡ mặt bàn: "Ta coi như không tập võ cũng biết võ công bị phế trong thời gian ngắn muốn khôi phục là không thể nào, ngươi đang gạt ta!"



Điêu dân lại dám lừa gạt hắn!



"Bằng không thì sao có thể nhanh chóng được điện hạ đồng cảm, tới gần ngươi ám sát ngươi đây?" Minh Thù thuận theo hắn nói.



Thái tử điện hạ: "..." Lý do rất bình thường, hoàn toàn không có cách nào phản bác.



Thái tử điện hạ cảm thấy mình sắp ngã bệnh.



Cô là đến giết mình, mình nghe thấy lại một chút phản ứng cũng không có.



"Ngươi đến cùng là đến giết ta hay là đến ăn nhờ ở đậu?" Chính như hắn cùng Tạ An nói, hắn không tin cô là đến giết mình.



Cô có rất nhiều cơ hội động thủ, nhưng cô không hề ra tay.



"Thuận tiện nha, đầu bếp ở Đông cung cũng không tệ."



"Sát thủ các ngươi nghèo như vậy?"



"Ai, cái nghề này khó thực hiện a." Số nhiều đều bị lâu chủ thu, tiền chia đến trong tay bọn họ kỳ thật cũng không nhiều.



Thái tử điện hạ đột nhiên có chút hứng thú: "Ta giá trị bao nhiêu tiền?"



"Điện hạ vô giá."



"Có ý gì?"



"Không đáng tiền."



Không...



Đáng..



Tiền...



Hắn thế nhưng là Thái tử!



Thừa tướng cùng Thái hậu vì giết chết hắn không biết suy nghĩ bao nhiêu biện pháp, mua bao nhiêu sát thủ.



Hắn làm sao lại không đáng giá!