Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 165 : Bút Ký Zombie (34)

Ngày đăng: 02:58 20/04/20


Lúc này, Minh Thù đang ngồi xổm trên tường thành căn cứ. Cô nghĩ lần này nếu không kéo được giá trị thù hận của Hứa Sóc, thì nhiệm vụ lần này của cô thật chẳng cần làm nữa.



Như thế này, cũng chẳng thu được giá trị thù hận mà Hứa Sóc hơn phân nửa cũng là phế vật rồi.



Đánh cũng chẳng hay ho gì.



Minh Thù nhìn về phương xa, vẻ mặt bi thương, cô chỉ vì giá trị thù hận, dễ lắm mà!



Đồ ăn vặt của trẫm nữa!



Đường chân trời ở xa xa xuất hiện chấm đen, càng ngày càng nhiều.



Minh Thù nháy mắt mấy cái, còn tưởng rằng mình nhìn nhầm.



Điểm đen càng ngày càng nhiều, đang đi qua bên này.



Zombie...



Bà nội nó, Ninh Nhạc lại chọn hôm nay cấu kết với zombie tấn công căn cứ.



Nhiều zombie như vậy, không liều một phen, đánh không lại.



Không nghĩ lại phải bắt đầu nghề cũ.



Nghĩ thôi đã rất hưng phấn rồi.



Minh Thù bỏ đồ ăn vặt vào miệng, từ trong túi lấy ra một con dao, đâm vào ngực mình.



Không chút do dự, tùy tiện đâm như đâm củ cải trắng.



Thân thể cô từ trên tường căn cứ ngã xuống, mắt thấy sắp rơi xuống mặt đất.



Một trận gió kỳ quái từ mặt đất xuất hiện, nhẹ nhàng nâng thân thể cô lên.



Minh Thù nhắm mắt một chút rồi mở ra. Ngoại trừ không thấy ý cười trong mắt, ánh mắt vẫn trong suốt như cũ, không vướng chút bụi bẩn.



Cô nhảy xuống đất, bụi bặm khuếch tán xung quanh. Minh Thù nghiêng nghiêng đầu sang bên cạnh, khóe miệng chậm rãi cong lên.



Zombie ở phía xa dường như thấy được gì đó, dừng bước chân, không muốn tiến lên.



Minh Thù vươn tay nhổ một cây trúc cắm trên mặt đất, vác lên vai, thân hình lóe lên, trong không khí chỉ còn tàn ảnh.



Đến khi cô xuất hiện, đã ở đối diện đại quân zombie.



Đại quân zombie đồng loạt lui về phía sau.



Cây trúc dường như có sức mạnh của thiên quân vạn mã, quét ngang đại quân zombie.



Zombie ở hàng trước bị quét bay ra ngoài, gậy trúc đập vào đại quân zombie.



Đội hình bị phá hư, đại quân zombie nhất thời hỗn loạn.



Minh Thù mang theo gậy trúc, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang chạy ào vào đại quân zombie, quơ quơ gậy trúc, bụi bặm bay lên. Zombie giống như lúa mạch, ào ào ngã xuống.



Zombie nào đã gặp qua tình cảnh này, gào thét bắt đầu lui về sau.



"Chuyện gì vậy?"
"Sao cô lại biết được kế hoạch ngày hôm nay của tôi?"



Kế hoạch hôm nay kín đáo không chỗ hở, làm sao Diệp Miểu biết?



"Tôi không biết."



Minh Thù mỉm cười: "Tôi đào hôn, ai biết sẽ gặp trò hay như thế này."



Sự thực chứng minh đào hôn là việc cần thiết.



Ninh Nhạc nghẹn họng không nói nên lời, thật không hề tính tới chuyện Minh Thù lại đào hôn.



Càng không tính đến... Minh Thù có thể đẩy lùi đại quân zombie.



"Muốn giết muốn chém, cứ việc." Ninh Nhạc hiên ngang, cũng không giãy giụa.



Người thắng làm vua kẻ thua làm giặc.



Minh Thù nhẹ giọng nói: "Từ trước đến nay tôi chỉ nói đạo lý, không giết người."



Ninh Nhạc trợn tròn mắt, cho rằng Minh Thù có mục đích khác:



"Cô muốn thế nào?"



Minh Thù nghiêng đầu nhìn Phàn đội trưởng đứng không xa: "Phàn đội trưởng, không phải anh muốn báo thù sao?"



Trong mắt Ninh Nhạc lóe lên hận ý, Minh Thù coi rẻ mình như vậy?



[Giá trị thù hận đã đầy.]



Con mắt Minh Thù híp lại thành trăng khuyết, rốt cuộc cũng đầy rồi.



Đi, đi, đi, mau đi ăn thôi.



Phàn đội trưởng cũng chẳng nhiều lời, trực tiếp tiến tới phía trước: "Cô chịu để tôi báo thù sao?"



"Tất nhiên."



Minh Thù giao Ninh Nhạc cho Phàn đội trưởng "Báo thù cho tốt đấy, tôi quay về đây."



"..."



Vẫn đúng là nói đi là đi.



Phàn đội trưởng hoàn toàn không biết phải hình dung cô gái này như thế nào, những chuyện trước đây, dường như cô chẳng để tâm chút nào.



"Xin lỗi."



Giọng nói của Phàn đội trưởng từ xa truyền tới.



Minh Thù chỉ vẫy vẫy tay, nhẹ nhàng đi nhanh về phía căn cứ.



***



(*) Phẩm hạnh: Tính nết, đạo đức tốt, biểu hiện phẩm giá con người (thường nói về phụ nữ).