Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1652 : Thù dương công chúa (2)

Ngày đăng: 03:24 20/04/20


"Quỳ xuống cho ta!"



"Đã nói với ngươi bao nhiêu lần, không được phép mang theo công chúa điện hạ đi làm ẩu, lần này may là có ám vệ nên không xảy ra việc gì, lần sau thì sao?"



"Ỷ vào mình có chút bản lãnh, cánh đã cứng rồi đúng không? Một chút tu vi này của ngươi thì tính là gì? Tính là gì ngươi nói xem!"



Tân Ngọc cúi đầu, không dám lên tiếng.



"Ngươi thật sự là làm tức chết ta rồi! Hoàng thất nhiều thế tử dòng thứ như vậy, vì sao quốc chủ lại thích ngươi? Còn không phải là bởi vì công chúa điện hạ thích ngươi, ngươi không khuyên bảo công chúa điện hạ thật tốt, còn mang theo ngài ấy đi làm ẩu! Nếu công chúa điện hạ thật sự xảy ra chuyện gì, ngươi gánh được trách nhiệm sao?"



"Đừng nói là ngươi, liền xem như ta là cha ngươi cũng sẽ bị liên lụy."



Tân Ngọc quỳ gối trước linh bài tổ tông, thân thể thẳng tắp, bên tai là âm thanh nam nhân đang răn dạy hắn.



Trước đó mang theo tiểu công chúa bay trên trời, rơi xuống đất được ám vệ cứu, việc này không gạt được.



Người răn dạy hắn chắp tay rời đi, nghe thấy âm thanh cửa đóng lại, thân thể Tân Ngọc bỗng nhiên trượt xuống.



Hắn nhìn về phía cửa một chút, thở dài.



Hắn ngồi xếp bằng xuống, ngẩn người nhìn qua linh bài tổ tông.



"Tân Ngọc ca ca..."



"Tân Ngọc ca ca..."



Tân Ngọc quay đầu, nhìn thấy một người ở cửa sổ bên kia.



Hắn đứng dậy chạy tới, đẩy mở cửa sổ ra, tiểu công chúa kéo lấy cửa sổ, tội nghiệp nhìn hắn.



"Sao muội lại tới đây?"



Hốc mắt tiểu công chúa có nước mắt đảo quanh: "Tân Ngọc ca ca, thật xin lỗi."



Tân Ngọc lập tức mềm lòng: "Muội đừng khóc, vào đây trước, đừng để người khác nhìn thấy."



Tiểu công chúa lập tức bò vào trong, Tân Ngọc đỡ lấy cô, đóng cửa sổ lại.



"Tân Ngọc ca ca, huynh có bị đánh hay không?"



"Không có."



"Vậy Vương thúc mắng huynh sao?"



"Ừ."



"Thật xin lỗi."



"Muội đừng khóc." Tân Ngọc kéo ống tay áo lau nước mắt trên mặt cô, ngữ khí kiên định nói: "Sau này ta nhất định sẽ tu luyện thật tốt, sẽ không để muội rơi xuống nữa."



"Ta cũng sẽ cố gắng!" Tiểu công chúa nắm chặt hai tay.
Tân Ngọc cũng không có cách nào, trước tiên làm bộ đáp ứng, sau đó nhanh chóng cho người trở về đưa tin, đội ngũ cũng chậm lại, đợi Hoàng Thành bên kia phái người tới đón cô.



Nhưng Hoàng Thành bên kia cũng không cho người tới đón cô, ngược lại là đưa mấy ám vệ tới.



Ý là để công chúa điện hạ cùng đồng hành.



Nghe ý tứ của quốc chủ là muốn để công chúa điện hạ bắt đầu tự mình đảm đương một phía...



"Thù Thù còn nhỏ như thế..." Tân Ngọc nói cùng người truyền lời: "Xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?"



"Thế tử, bây giờ quốc chủ không có người con nào khác, công chúa điện hạ đã tám tuổi, ngài ấy nên bắt đầu độc lập. Thế tử không cần phải lo lắng, người quốc chủ phái tới đều là cao thủ hàng đầu, sẽ không để cho công chúa điện hạ xảy ra chuyện gì."



"..."



Trước kia đến cùng là ai thấy cô đi đường ngã đều đau lòng hơn nửa ngày a!?



Là hắn sao?



Cứ như vậy, tiểu công chúa đi theo đội ngũ tiến về quận Lan Khê.



Huyền Tử đại lục ba châu mười quận.



Quận Lan Khê linh khí dồi dào, là một nơi vô cùng tốt để tu luyện.



Nơi này sinh sản nhiều linh thạch cùng các loại kỳ hoa dị thảo, người ra ngoài càng là xinh đẹp tuấn tú.



"Tân Ngọc ca ca, thật xinh đẹp!" Tiểu công chúa ghé vào trên cửa sổ xe, nhìn qua cảnh sắc bên ngoài, hung hăng túm lấy Tân Ngọc.



Tân Ngọc bị ép cùng cô ghé vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài.



Tân Ngọc nói: "Không giống Hoàng Thành."



Tiểu công chúa chỉ vào bên ngoài: "Tân Ngọc ca ca, huynh nhìn cái kia, còn có cái kia, ta đều chưa thấy qua, thật là đẹp a."



Đáy lòng Tân Ngọc lập tức có chút dự cảm không tốt.



Quả nhiên, một giây sau liền nghe thanh âm tiểu công chúa năn nỉ: "Tân Ngọc ca ca, chúng ta đi xuống xem một chút đi."



"Thù Thù, chúng ta còn phải lên đường."



"Vậy bọn hắn đi trước, lát nữa chúng ta đuổi theo có được hay không?" Tiểu công chúa lôi kéo tay áo hắn, dùng sức lắc: "Chỉ trì hoãn một lát, chỉ một lát."



Tân Ngọc: "..."



"Thù Thù, chúng ta không phải tới chơi." Tân Ngọc lời nói thấm thía: "Chúng ta trì hoãn một lát, liền sẽ có người chết."



Tiểu công chúa dường như bị giật mình: "Chết... Có người chết sao?"



***Hôm nay rảnh được tí nên up luôn aaa****