Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1656 : Thù dương công chúa (6)

Ngày đăng: 03:25 20/04/20


Tiểu công chúa cùng Tân Ngọc được đưa về Hoàng Thành.



Biết được tình huống bên ngoài, hoàng hậu ôm tiểu công chúa thương yêu không dứt.



"Đều tại chàng!"



Hoàng hậu tức giận quát lên với quốc chủ.



"Bảo bối của chúng ta mới bao nhiêu tuổi? Chàng liền để con bé ra ngoài, xém chút xảy ra chuyện, ta chỉ có một đứa con gái như vậy, nếu con bé xảy ra chuyện gì, ta cũng không sống nổi!"



"Là lỗi của ta là lỗi của ta." Quốc chủ vội vàng trấn an.



Chờ dỗ xong hai mẹ con, quốc chủ ra khỏi cung điện, có chút thở dài.



Cung nhân hầu hạ bên cạnh tiến lên: "Quốc chủ, vì sao không nói cho hoàng hậu biết?"



Quốc chủ lắc đầu: "Chuyện này không cho phép nhắc đến trước mặt hoàng hậu cùng công chúa."



Cung nhân vội vàng cúi đầu xuống: "Vâng."



"Quốc chủ, Lăng đại nhân vẫn đang chờ ngài."



Quốc chủ nhìn phía sau cung điện một chút, mơ hồ có thể nghe thấy thanh âm của hoàng hậu cùng tiểu công chúa truyền tới.



"Đi thôi."



Lăng đại nhân tự mình đưa tiểu công chúa cùng Tân Ngọc trở về.



"Trên đường cực khổ rồi." Quốc chủ ra hiệu Lăng đại nhân ngồi xuống: "Chuyện của yêu ma tra được thế nào rồi?"



"Yêu ma xuất hiện đến quỷ dị, chúng ta bắt được một chút, cũng chỉ khai báo vài chuyện râu ria, cũng không có đạt được manh mối trọng yếu."



Quốc chủ nhíu mày suy tư.



Lăng đại nhân thử hỏi: "Công chúa điện hạ bên kia..."



"Hi vọng chuyện lần này có thể để con bé trưởng thành." Quốc chủ trầm giọng nói: "Nếu như không phải tế tư nói, ta chỉ có một đứa con... Ta cũng không cần ép buộc con bé như thế."



"Quốc chủ, công chúa rất thông minh."



"Chuyện của yêu ma còn phải tiếp tục tra, nhất định phải biết rõ ràng bọn hắn muốn làm gì."



Lăng đại nhân: "Bọn hắn trước đó tựa hồ hướng về phía công chúa, không biết là vì cái gì."
Vốn cho rằng việc này đã bị lãng quên, không nghĩ tới chưa được hai ngày, Minh Thù liền mang đến cho hắn một tin tức nói bọn họ phải đi quận Bắc Đồng.



"Ta đã tu luyện hai năm, nên ra ngoài học hỏi kinh nghiệm." Minh Thù chống nạnh nói: "Phụ hoàng đã đáp ứng, huynh có đi cùng ta hay không?"



"Thù Thù, rất nguy hiểm..." Chuyện của hai năm trước, bây giờ hắn nghĩ lại cũng còn còn sợ hãi.



Cũng là từ lần kia sau khi trở về.



Cô liền trở nên không giống như trước, mặc dù vẫn còn ầm ĩ, lôi kéo hắn đi làm loạn, nhưng lúc tu luyện đã nghiêm túc hơn nhiều so với trước kia.



"Tân Ngọc ca ca, nếu như ta không ra ngoài, một mực trốn trong Hoàng Thành, một thân năng lực của ta cũng chỉ là trang trí."



"Cường giả chân chính là sinh ta trong rèn luyện."



"Chỉ có chiến đấu chân chính mới có thể để ta trở nên càng mạnh."



Tân Ngọc nhìn về phía tiểu cô nương trước mặt, trên mặt cô có ý cười ấm áp làm cho người ta nhìn mãi không thôi.



Tân Ngọc kỳ thật thỉnh thoảng sẽ ra ngoài tham gia chiến đấu, hắn cũng rõ ràng chỉ có chiến đấu mới có thể làm cho người ta trở nên mạnh hơn.



Nhưng cũng chính là như thế, hắn mới biết rõ, cùng yêu ma chiến đấu nguy hiểm đến cỡ nào.



Bọn họ không phải như lúc tập luyện với sư phụ, sẽ không dừng lại ở thời điểm nguy hiểm cho ngươi cơ hội phản ứng.



"Thù Thù, ta hi vọng muội suy nghĩ thêm một chút." Tân Ngọc nói: "Nếu như muội thật sự muốn đi, ta sẽ đi cùng muội."



"Cứ quyết định như vậy đi." Minh Thù vỗ vỗ bả vai Tân Ngọc: "Tân Ngọc ca ca, chúng ta phải cũng nhau mạnh lên, sau đó bảo vệ cho người chúng muốn bảo vệ."



"Muội nha." Tân Ngọc bất đắc dĩ: "Hoàng hậu biết không?"



Tiểu cô nương như tên trộm nói: "Ta không nói cho mẫu hậu, để phụ hoàng dỗ đi."



"Hoàng hậu sẽ lo lắng cho muội."



"Nếu ta nói cho mẫu hậu biết, bà ấy liền sẽ không cho ta đi." Minh Thù nói: "Ta cũng biết mẫu hậu lo lắng cho ta, nhưng ta không thể bị người khác bảo vệ cả một đời. Tân Ngọc ca ca, ta nên tiến lên phía trước."



"Ta sẽ bảo vệ muội cả đời."



Minh Thù quệt mồm: "Tân Ngọc ca ca, sau này huynh sẽ lấy vợ sinh con, sao có thể bảo vệ ta cả đời?"



Tân Ngọc nhất thời không nói gì.