Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1663 : Thù dương công chúa (13)

Ngày đăng: 03:25 20/04/20


"Không... Ai cũng đừng nghĩ đến việc cướp đi bảo bối của ta!"



Hoàng hậu ôm Minh Thù rời đi.



Quốc sư muốn ngăn nhưng bị quốc chủ cùng Tân Ngọc ngăn lại.



Quốc sư ở sau lưng quốc chủ làm chuyện lớn như vậy, quốc chủ nào có thể tha thứ cho hắn.



Nếu như hắn không phải quốc sư, quốc chủ thậm chí muốn giết hắn.



Nhưng quốc sư một lòng vì Huyền Tử, nếu thật sự làm như thế, sợ là sẽ phải để người ta thất vọng đau khổ, hơn nữa chuyện này... Không thể để cho quá nhiều người biết được.



Minh Thù nhìn thấy thiếu niên kia, bây giờ chính là Thái tử điện hạ.



Thiếu niên dáng dấp trắng nõn, hiếu kì dò xét tỷ tỷ của mình."



Hoàng hậu nhắc nhở thiếu niên: "Minh Hi, đây là tỷ tỷ của con."



Thiếu niên giơ lên nụ cười, nhu thuận kêu một tiếng: "Tỷ tỷ."



Minh Thù đưa tay đụng đụng mặt thiếu niên, thiếu niên ngoẹo đầu nhìn cô, trong con ngươi tràn đầy ánh sáng, Minh Thù chậm rãi giơ lên nụ cười.



Từ khi sinh ra, hắn liền biết mình có một người tỷ tỷ, phụ hoàng mẫu hậu đều vô cùng thích cô, chỉ là cô không có ở đây.



Minh Thù cùng thiếu niên ở chung vô cùng hòa hợp, cho dù bọn họ chưa từng gặp nhau.



Nhưng bọn họ là người thân.



Bọn họ có sự ăn ý thuộc về người thân.



Quốc chủ không để ý đến việc quốc sư ngăn cản, chiêu cáo thiên hạ, Thù Dương trưởng công chúa trở về,



Vị trưởng công chúa Thù Dương đã từng là thiên tài kia vẫn chưa chết.



Mặc kệ trong cơ thể cô có cái gì, quốc chủ đều không cho quốc sư động vào cô.



Chuyện này quốc sư là lén lút làm, không thể nói lung tung, dưới thế lực đơn bạc, quốc sư cũng không làm gì được quốc chủ.



Nhiều năm như vậy, quốc chủ thiếu nợ Minh Thù, muốn bù đắp lại hết tất cả.



"Ta mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, ngươi nhất định phải lấy Ma Thần từ trong cơ thể tiểu Thù đi!"




Tân Ngọc cầm bả vai Minh Thù: "Thù Thù, ta để người mang muội xuất cung trước, chờ chuyện này kết thúc lại đến đón muội có được hay không?"



"Không." Minh Thù lắc đầu.



Nhưng tay của Tân Ngọc nhanh hơn, trực tiếp bổ cho cô ngất đi, giao cho Minh Hi bên cạnh: "Mang cô ấy xuất cung, không nên quay đầu lại, có thể đi càng xa càng tốt. Thuốc này cách bốn canh giờ đút một lần, không được để cô ấy tỉnh lại."



"Tân Ngọc ca?"



"Bảo vệ tỷ tỷ ngươi thật tốt, đi mau."



Quốc sư âm mưu đã lâu, càng là biết được tất cả trong cung, lại âm thầm liên hợp không ít người, công phá hoàng cung bất quá chỉ là vấn đề thời gian.



Lúc Minh Thù tỉnh lại đã cách Hoàng Thành rất xa.



"Minh Hi?" Minh Thù ngồi dậy: "Phụ hoàng cùng mẫu hậu đâu? Đây là đâu?"



Lúc này bọn họ đang ở trên một sườn núi hoang vu, nơi xa có mấy người phòng bị đứng thẳng.



Minh Hi sắc mặt không tốt: "Phụ hoàng cùng mẫu hậu..."



"Bọn họ thế nào?" Minh Thù nắm lấy Minh Hi, nhưng Minh Hi nửa ngày không nói ra, Minh Thù quýnh lên, đứng dậy đi về.



"Tỷ tỷ, tỷ tỷ..." Minh Hi ôm lấy cô: "Tỷ không thể trở về đi, tỷ không thể."



"Vì cái gì?" Vì sao cô không thể trở về? Cô phải đi tìm phụ hoàng cùng mẫu hậu.



"Tỷ không thể..." Minh Hi nghẹn ngào: "Tỷ không thể trở về, ta đã đáp ứng Tân Ngọc ca phải bảo vệ tỷ."



"Phụ hoàng cùng mẫu hậu thế nào?"



"Bọn họ... Đều bị bắt lại."



Thân thể Minh Thù cứng đờ, nhìn về đường chân trời phía xa, đột nhiên hiểu rõ: "Quốc sư là hướng đến ta.



"Tỷ tỷ... Tỷ tỷ, tỷ không thể trở về." Minh Hi ôm chặt ở Minh Thù: "Hắn chính là đang chờ tỷ tự chui đầu vào lưới, phụ hoàng cùng mẫu hậu yêu tỷ như vậy, bọn họ sẽ không muốn tỷ trở về.



Minh Thù đẩy tay hắn ra, ngữ khí kiên định: "Chính vì bọn họ yêu ta, ta mới không thể để cho bọn họ thay ta chịu tội."



"Tỷ tỷ!"