Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 191 : Cầu Cưới Thiên Kim (24)

Ngày đăng: 02:59 20/04/20


Giang Đóa ôm cánh tay, hơi hoảng sợ nhìn người bị trói trong phòng, trong đầu trống rỗng không nghĩ được gì. Sau khi Minh Thù rời đi không lâu, cô liền gặp phải những người này, họ không nói lời nào bắt cô vào phòng. Nếu như Minh Thù tới trễ một chút nữa, cô không biết sẽ thế nào.



"Không ai phái chúng tôi tới, chính là thấy cô ta cô đơn nên muốn cùng cô ta chơi đùa một chút." 



Người đàn ông còn có thể nói chuyện, một miệng khẳng định không có người sai khiến.



Minh Thù ngồi xổm bên cạnh gã, khóe miệng cong lên cười yếu ớt:



"Thật vậy sao?"



Đèn phòng lờ mờ, Minh Thù đưa lưng về phía ánh sáng, nụ cười trên mặt cô có chút u ám. Người đàn ông kia dựng đứng cả tóc gáy, có cảm giác như ác ma đang nhìn chằm chằm mình.



"Thật."



Người đàn ông cắn răng thừa nhận, hung tợn trừng mắt với Minh Thù:



"Cô muốn thế nào?"



"Tôi đây muốn vui đùa cùng anh một chút."



Minh Thù túm người nọ đứng lên, ném gã lên ghế: 



"Lúc muốn nói có thể tùy tiện hô ngừng."



Người đàn ông kia khẩn trương lại lo âu, cô ta muốn làm gì chứ?



Minh Thù lắc cổ tay, phương pháp xoa bóp này rất tốt.



"A!"



Người đàn ông kia cảm thấy cánh tay mình sắp bị chặt đứt, mồ hôi lạnh phủ đầy trán, từng giọt lớn rơi xuống.



Đau quá.



Gã bẻ tay không ít người, cũng từng bị người ta bẻ tay, nhưng cho tới bây giờ chưa từng cảm thấy đau đớn như thế, dường như đau đớn bị khuếch trương lớn mấy lần.



Giang Đóa ước chừng là chưa từng thấy bộ dạng này của Minh Thù, lúc này có chút sửng sờ, cùng người bị buộc còn lại run lẩy bẩy.



"Tôi nói, tôi nói, tôi nói!"



Mắt thấy Minh Thù muốn tiếp tục chiến đấu trên chân của gã, người đàn ông kia không nhịn được rít gào:



"Tôi nói cô biết."



Minh Thù phủi tay: "Phối hợp sớm có phải tốt hơn không."



Thật là lãng phí sức lực của trẫm.
"Chúng tôi có chứng cứ."



Trong lòng người đàn ông kia tự dưng sợ Minh Thù, gã vội vàng nói.



Trong tay những người này còn có một đoạn video, là video Nam Ưu Ưu giả trang gặp mặt bọn họ nhưng không có âm thanh, không biết nói cái gì, cuối cùng Nam Ưu Ưu đưa tiền mặt cho những người này.



Đoạn video này chứng minh Nam Ưu Ưu có liên quan đến bọn họ.



Sắc mặc vợ chồng Nam gia có chút khó coi:



"Đây... Đây nhất định cũng là đồ giả."



"Tất cả mọi người theo chúng tôi đi một chuyến."



Cảnh sát cần thiết bị chuyên nghiệp mới có thể biết video này có phải là giả hay không, không thể làm gì khác hơn là đến đồn cảnh sát.



"Cảnh sát..."



"Nam tiên sinh, bà Nam, hai người yên tâm, chúng tôi sẽ không làm người tốt chịu oan uổng, cũng sẽ không buông tha người xấu. Tin tưởng chân tướng như thế nào, rất nhanh liền sẽ phơi bày ra ánh sáng."



"Ưu Ưu của chúng tôi tuyệt đối sẽ không làm chuyện này, vừa nhìn là biết người phụ nữ này có ý đồ xấu..."



"Đúng vậy, tôi chính là rắp tâm bất lương."



Minh Thù nói tiếp lời bà Nam: "Thế nhưng, chứng cứ đâu?"



"Cảnh sát, cậu xem, cô ta cũng thừa nhận rồi."



"Tôi thừa nhận cái gì?" 



Có ý đồ xấu thì sao? Cái này chứng minh cô hãm hại Nam Ưu Ưu sao? Khinh trẫm không biết luật pháp viết thế nào à?



Bà Nam: "..."



Nhân viên cảnh sát không nhìn ra nơi nào Minh Thù có ý chọc giận vợ chồng Nam gia.



Ông Nam im lặng kéo bà Nam, thương lượng với nhân viên cảnh sát:



"Vẫn xin cảnh sát chờ chút, cậu cũng thấy hôm nay chúng tôi nhiều khách như vậy, đều là khách quý trong ngành nghề. Chờ chúng tôi sắp xếp xong đã, cậu thấy được không?"



Lo lắng ảnh hưởng xã hội đến nhân vật công chúng, nhân viên cảnh sát đồng ý với đề nghị của Nam tiên sinh.



"Các người theo tôi đi trước."



Minh Thù đỡ Giang Đóa còn đang hoảng loạn ngồi trên giường, tùy ý khoác quần áo cho Giang Đóa ôm cô đi ra ngoài.