Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 219 : Tụ Chúng Tu Tiên (19)

Ngày đăng: 02:59 20/04/20


Một đám người đưa Minh Thù đến Linh Kiếm Phong, sau khi khoe khoang các loại thương nghiệp với nhau, chưởng môn đưa người xuống núi.



Trên Linh Kiếm Phong chỉ có một đại điện lẻ loi ngoài ra không có gì cả.



"Tại sao ngươi còn chưa đi?"



Tất cả mọi người đi rồi, Nhạn Dẫn đứng yên dựa vào cột của đại điện.



Nhạn Dẫn cao ngạo nhìn Minh Thù, khóe môi khẽ nhếch:



"Ta nghĩ nơi này của sư muội không khí rất tốt, thích hợp để dưỡng sinh." 



Giọng nói của hắn mang theo vài phần lười biếng, nhưng âm thanh kia cực kỳ êm tai.



Minh Thù quay sang mỉm cười: "Vậy ta đào một cái hố cho sư huynh nhé!"



Nhạn Dẫn cố gắng bình tĩnh: "Sư muội, người tu đạo không thể có lệ khí (*) quá lớn."



Minh Thù tiếp tục mỉm cười, giọng nói ôn hòa: "Sư huynh thấy ta có chỗ nào có lệ khí sao? Không phải ta đang nói chuyện nhẹ nhàng với huynh sao?”



Bình tĩnh. Lão tử không tức giận.



Nhạn Dẫn nhìn sang nơi khác: "Sư muội, ngươi xem, Linh Kiếm Phong này đã hoang phế trăm năm, một mình ngươi ở trên núi rất cô đơn. Sư huynh ở lại với ngươi, thế nào? Lỡ như lại gặp phải Ma tộc như trước đây, còn có người giúp ngươi, không phải sao?



"Ngươi uy hiếp ta sao?"



"Sư muội nói đùa, ta làm sao uy hiếp ngươi được.”



"Sư huynh chớ quên, Ma tộc chạy mất cũng có phần của ngươi."



Hai người bắt đầu tự giết lẫn nhau.



"Sư muội yên tâm, ta đã chuẩn bị ổn thỏa bằng chứng ngoại phạm."



Nhạn Dẫn tràn đầy tự tin: "Đảm bảo không ai tin ngươi."



Minh Thù lấy Thái Diễn kiếm.



Đối tượng nhiệm vụ không nghe lời, đánh một trận là xong.



Nhạn Dẫn liền đứng thẳng người, tốt bụng khuyên bảo: "Sư muội, không nên ra tay, Thái Diễn kiếm..."



Đáp lại hắn chính là Thái Diễn kiếm đã chém tới.
Cuối cùng cũng chỉ báo cáo cho chưởng môn, mong Minh Thù cho một lời giải thích.



Chưởng môn rất bất đắc dĩ phái người đi tìm Minh Thù. Nhưng mà tìm nửa ngày cũng không tìm được người, chưởng môn phải tự mình đi tìm.



Chưởng môn đi một vòng, đi tới gần Kim Lan Phong nghe được cách đó không xa có người nói chuyện, vô thức đi về phía bên kia.



Một vài đệ tử vây quanh cùng nhau nói nhỏ không biết đang làm gì, còn có một mùi hương vờn trong không khí.



Chưởng môn quát lớn một tiếng: "Các ngươi đang làm gì?"



Lâm Cẩn bị âm thanh này dọa cho giật mình, nhanh chóng đứng lên, mấy sư đệ cũng đứng lên.



"Chưởng... Chưởng môn."



Chưởng môn đến gần thấy bọn họ vây quanh một người, lại còn là người ông ta tìm khắp nơi.



"Chưởng môn sư huynh."



Minh Thù vẫy tay chào hỏi ông ta: "Có việc gì sao?"



Ánh mắt chưởng môn rơi trên thịt nướng trước mặt Minh Thù, khóe miệng nhịn không được co quắp.



Nàng lại ở chỗ này ăn thịt nướng cùng đệ tử tông môn!



"Nghe nói ngươi ở Xích Hỏa Phong đánh người sao?"



Chưởng môn mặt cứng ngắc hỏi.



"Không có, ta chỉ là luận bàn cùng tiểu bối." Minh Thù mở ra hình thức nói bậy.



"Sao ta lại nghe không phải như vậy?"



Hắn không cảm thấy phong chủ Xích Hỏa Phong sẽ nói dối, người nói dối nhất định là vị sư muội này.



Minh Thù cười khẽ, tiếng nói mềm nhẹ: "Chưởng môn sư huynh, ta chỉ là một tam linh căn làm sao có thể đánh người?"



Ngươi là một tam linh căn, hiện tại vẫn là phong chủ Linh Kiếm Phong đó!



***



(*) Lệ khí: Ở đây mang nghĩa người tu đạo không thể có lòng ác.