Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 222 : Tụ Chúng Tu Tiên (22)

Ngày đăng: 02:59 20/04/20


Minh Thù nhìn Tử Lạc ở bên dưới cách đó không xa, nàng cầm thanh kiếm trong tay cắm xuống bùn đất, sau đó lắc mình nấp sang một bên.



Thanh kiếm rất nổi bật, Tử Lạc vừa đến liền nhìn thấy.



Thanh kiếm ong một tiếng, tự động từ trong bùn đất bay ra rơi xuống trước mặt Tử Lạc.



Tử Lạc bị dọa giật mình, dọc đường nàng ta rút nhiều kiếm như vậy nhưng không có cái nào thành công, đột nhiên một thanh kiếm tự bay đến trước mặt nàng ta, bảo sao nàng ta không kinh ngạc được.



Âm thanh của kiếm rung động khiến cho kiếm xung quanh đó cũng bắt đầu kêu theo.



Tử Lạc nhìn xung quanh, chỉ vào mình: "Ta sao?"



Thanh kiếm vừa rung một trận, Tử Lạc cẩn thận vươn tay cầm thanh kiếm. Thanh kiếm không phản kháng, có chút không giống với những điều sư phụ nói với nàng ta.



Tử Lạc thở phào, bất kể thế nào cuối cùng kiếm cũng vào tay rồi, có thể trở về báo cáo kết quả cho sư phụ.



Tử Lạc vừa đi khỏi, Minh Thù liền xoay người đi tìm Vân Dao.



Khi Vân Dao đọc sách đã thấy thanh kiếm kia, nhưng tìm một vòng cũng không nhìn thấy.



Nàng ta nhớ rõ Tử Lạc chính là lấy được thanh kiếm kia ở trên Linh Kiếm Phong, sao lại không có chứ? Lẽ nào đã bị Tử Lạc lấy được rồi.



Không không, mình đi nhanh hơn Tử Lạc, hiện tại chắc nàng ta còn ở phía dưới.



Vân Dao nhìn ngọn núi đã hoàn toàn chìm trong mây mù, chẳng lẽ là ở phía trên sao?



Nàng ta cắn môi tiếp tục đi lên.



Tiếng kiếm bốn phía làm Vân Dao ngừng lại, nàng ta nhìn xung quanh, kiếm cắm ở xung quanh đều rung động, vô số kiếm ở dưới đất chui lên xếp thành một hàng giữa khoảng không, sắc nhọn nhắm thẳng vào Vân Dao.



Vân Dao đứng yên, không động đậy ở phía xa.



"Chạy mau!"



Giọng nói non nớt của trẻ con vang lên.



Vân Dao không hề nghĩ ngợi, nhanh chóng xoay người chạy xuống dưới.



Kiếm ở xung quanh không ngừng trồi lên mặt đất đuổi theo sau lưng Vân Dao, ép nàng ta xuống chân núi. Vân Dao chạy xuống núi thấy Minh Thù đứng ở dưới, cuối cùng cũng hiểu là vì sao.



"Huyền Cơ!"




Chưởng môn truyền âm cho phong chủ Xích Hỏa Phong, bảo hắn đừng tranh cãi nữa.



Phong chủ Xích Hỏa Phong có chút không cam lòng, trách cứ chưởng môn, lẽ nào cứ bỏ qua chuyện nàng bắt nạt đồ đệ của hắn sao?



Chưởng môn cũng rất miễn cưỡng, người ta có Thái Diễn kiếm bảo vệ, ngươi còn muốn thế nào? Giống như nàng nói, giết nàng, tìm một chủ nhân khác cho Thái Diễn kiếm sao? Đây căn bản là điều không thể làm.



"Huyền Cơ, ngươi chờ đấy cho ta!"



Phong chủ Xích Hỏa Phong phất tay áo rời đi.



Minh Thù cười đến cực kỳ muốn ăn đánh: "Chờ thì chờ, sợ quá đi."



"Sư phụ."



Vân Dao trợn to mắt, cứ bỏ qua như vậy sao? Nàng đuổi mình xuống núi, sao có thể cứ để mặc kệ như vậy? Sư phụ không lấy lại công bằng cho mình sao?



Lúc này phong chủ Xích Hỏa Phong mới nhớ tới đồ đệ của mình, nhanh chóng an ủi một tiếng:



"Sư phụ sẽ tìm cho ngươi một thanh kiếm tốt hơn."



"Nhưng..."



"Được rồi, quay về cùng ta."



Vân Dao khẽ cắn môi không cam lòng trừng mắt nhìn Minh Thù, sau đó nàng ta theo phong chủ Xích Hỏa Phong rời đi.



Nhưng vào lúc này, Tử Lạc lảo đảo ngã từ trên Linh Kiếm Phong xuống, trong tay nàng ta cầm một thanh kiếm.



Vân Dao vốn đứng đối diện Linh Kiếm Phong, là người thứ nhất thấy được Tử Lạc cầm thanh kiếm trong tay.



Sắc mặt Vân Dao liền tái nhợt, nó vẫn bị Tử Lạc lấy được.



Hiển nhiên Quân Thanh rất hài lòng, tự mình tiến lên chỉnh sửa y phục cho Tử Lạc, sau đó mang Tử Lạc về Yểm Nguyệt Phong trước mặt mọi người.



Minh Thù mỉm cười, có phải nữ chính giả bị tức đến bùng cháy không?



Giá trị thù hận của trẫm cũng sắp đầy rồi đúng không?



Minh Thù: "…"