Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 269 : Kiến Tập Tự Dưỡng (29)

Ngày đăng: 03:00 20/04/20


Tuy nói là thu hồi năng lượng của mình, nhưng cũng không dễ dàng như vậy.



Leon ở cửa phòng đi tới đi lui, đứng ngồi không yên. Hiện tại, nữ vương quá xằng bậy, tùy ý muốn làm gì thì làm cái đó, cũng không suy nghĩ đến hậu quả.



Phía xa xa có tiếng bước chân vang lên, bởi vì dẫm trên thảm nên cực kỳ mềm nhẹ, nhưng Leon vẫn có thể nghe.



Leon cảnh giác nhìn sang.



Thiếu niên mặc bộ đồ màu đen không nhanh không chậm đi tới, hắn lắc lắc ba lô trên vai, trực tiếp qua chỗ Leon.



Thiếu niên đứng trước mặt Leon, ánh mắt lạnh nhạt hỏi:



"Cô ấy ở bên trong?"



Leon không biết nữ vương nhà mình có quan hệ như thế nào với thiên tài Hạ gia, nhưng lúc trước thấy hai người này dường như rất thân mật nên hắn cũng không tỏ thái độ gì, lỡ đâu đắc tội với nam sửng mới của nữ vương thì khổ.



"Ừ."



Hạ Phù vươn tay muốn mở cửa, Leon lập tức cản lại:



"Hiện tại, không thể quấy rầy nữ vương."



Hạ Phù biết Minh Thù muốn lấy lại năng lượng của mình, vốn Hạ Phù muốn đi cùng Minh Thù nhưng hắn chỉ không nhận một cú điện thoại, mà cô đã liều mạng làm chuyện này với Leon.



Khó khăn lắm hắn mới tìm được cô.



Bốn chữ... muốn bóp chết cô.



Hạ Phù không cố gắng đi vào, dựa vào tường hành lang cúi đầu nhìn mặt đất.



Ánh sáng hành lang mờ ảo, chiếu rọi sắc mặt mịt mờ của hắn.



Không biết đứng bao lâu, không khí đột nhiên chuyển động, vật trang trí trên hành lang bắt đầu đung đưa chấn động.



Hạ Phù ngẩng đầu nhìn chằm chằm cửa phòng, cả cơ thể căng cứng, dường như chỉ cần bên trong có tiếng động, hắn sẽ lập tức chạy vào.



Chấn động khoảng mười giây mới bình thường trở lại.



Trong phòng hoàn toàn yên lặng.



Hạ Phù càng nghĩ càng thấy kỳ lạ, anh trực tiếp mở cửa khiến Leon không cản nổi.



Cửa phòng bị đẩy ra, tình huống trong phòng đập vào tầm mắt



Minh Thù ngã trên giường, Mễ Lạp hôn mê trên mặt đất. Phòng lộn xộn, dường như xảy ra động đất tám độ richter.



"Nữ vương!"



Leon hoảng hốt kêu một tiếng.



Hạ Phù nhanh chân hơn Leon chạy đến bên giường, ôm thân thể mềm mại nằm trên giường vào ngực, giọng nói khẩn trương:



"Vi Hề?"



"Không có gì... Chỉ là có hơi không quen."



Ý thức Minh Thù đã phục hồi, cô nhẹ giọng nói.



Tuy nói những năng lượng này là thuộc về cô, nhưng đột nhiên trở lại trong thân thể, cô phải có chút thời gian thích ứng.




"Không tệ."



Minh Thù đi về phía Mễ Lạp.



Cô cứ như vậy nói hai chữ lạnh nhạt, làm người đối diện bên kia im lặng một lúc mới nói:



"Dường như nữ vương rất quan tâm cô gái này, không biết nữ vương muốn thấy người sống hay là thi thể lạnh băng?"



Minh Thù ngồi xổm, nhìn Mễ Lạp vẫn còn hôn mê:



"Ngươi muốn làm gì?"



"Chắc hẳn người của Hạ Dận đã đến rồi? Cho cô một giờ nếu cô có thể chạy đến nơi của ta chỉ định thì ta sẽ trả cô gái này cho cô, thế nào?"



Minh Thù hừ một tiếng.



Hạ Dận canh giữ phía dưới, muốn cô một giờ rời khỏi nơi này, nhất định phải đối đầu với Hạ Dận, đến lúc đó cô sẽ là nhân vật hiển hách trong sổ đen con người bị người đuổi theo đầy đường.



Không hổ là cáo già thủ đoạn mấy trăm năm.



Âm hiểm.



Minh Thù véo Mễ Lạp tỉnh: "Đề tài lựa chọn rất thú vị, không bằng ngươi cũng làm một cái, ngươi muốn chết hay sống?"



"Nữ vương có ý gì?"



"Đến đây chào hỏi ông chủ lớn của cô đi."



Minh Thù bật loa ngoài, mỉm cười nhìn Mễ Lạp.



Đầu óc Mễ Lạp còn có chút choáng váng, nhìn nụ cười kia của Minh Thù, cô ta vô thức kêu một tiếng.



"Mễ Lạp?"



Nghe được giọng nói quen thuộc, Mễ Lạp kích động:



"Tiên sinh, tiên sinh, cứu em... Vi Hề điên rồi, cô ta điên rồi, tiên sinh cứu em."



Minh Thù tắt loa ngoài: "Đối với ngươi Mễ Lạp có quan trọng hơn Nguyên Tịch không?”



Louis ở bên kia thở gấp.



"Đã như vậy thì hẹn địa điểm gặp mặt, thế nào?" Louis hạ giọng nói.



Mẹ nó, ngươi ở bên ngoài tìm người vây bắt trẫm, còn muốn gặp mặt?



Gặp cái con khỉ!



"Muốn gặp thì gặp sao?"



Minh Thù cười một tiếng, sau đó cúp máy.



Leon trợn mắt.



Không hổ danh là nữ vương của hắn.



Thật có khí phách!