Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 371 : Toàn Chức Gian Thương (18)

Ngày đăng: 03:02 20/04/20


Khô Lâu không nên kéo Minh Thù đi luyện cấp, cô chỉ muốn tyêu thương đồ ăn vặt, không muốn di chuyển một chút nào cho nên cơ bản đều là ăn ké kinh nghiệm.



Đến nửa đêm người Đệ Nhất Lâu đều đăng xuất đi ngủ, Minh Thù thì tinh thần phấn chấn tác oai tác quái trên kênh thế giới, rước lấy một trận đuổi giết của Trường An Minh.



Minh Thù bỏ lại truy binh phía ở sau, vừa liếc mắt liền nhìn thấy Tây Tử Lâm đứng cách đó không xa.



Mở bản đồ mới phát hiện mình lại chạy đến Ám Dạ Hồi Lang.



Lúc này rất ít người chơi Minh Thù xuất hiện rất nổi bật, Tây Tử Lâm hí hửng chạy đến.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần đại thần, chị còn chưa ngủ sao?



[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi đang tu tiên.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Hả?



Dường như Tây Tử Lâm không hiểu lời này có ý gì, nhưng cũng không bị rối tiếp tục gõ chữ.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần anh đánh phó bản với em đi, bây giờ muộn quá tìm mãi mà vẫn không có người lập đội cùng.



Ít nhất phải từ hai người trở lên mới có thể vào Ám Dạ Hồi Lang.



[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tại sao tôi phải giúp cô đánh phó bản?



Trẫm muốn giá trị thù hận của ngươi, có quỷ mới giúp ngươi.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Không không, không cần đại thần giúp em đánh, chị cùng em đi vào là được rồi.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Tại em không tìm được người.



Minh Thù muốn đi, nhưng đi hai bước liền quay lại.



[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Còn cần lập đội không?



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần thật tốt.



Tốt?



Đợi lát nữa trẫm cho ngươi biết cái gì gọi là tốt.



Thực ra Boss của Ám Dạ Hồi Lang không khó đánh, dù sao chỉ là Boss cấp bốn mươi, nhưng tỷ lệ rơi lông chim mà Minh Thù nói rất hiếm, có người nói đánh cả tháng cũng không rớt.



Sau khi tiến vào phó bản, Tây Tử Lâm giải quyết quái nhỏ so với thời điểm trong lăng mộ kỹ thuật bây giờ có thể xem như là thành thạo.



Sau khi xử lý xong tất cả quái nhỏ, cuối cùng chỉ còn lại đại Boss.



Sau cùng đại Boss sẽ cuồng hóa, mà trên phần công lược viết phải cắt đứt quá trình cuồng hóa của đại Boss.



Tây Tử Lâm đang chuẩn bị cắt ngang đại Boss, đột nhiên xuất hiện ánh sáng kỹ năng chói mắt trước mặt ngăn cản cho đại Boss.




Nhưng Tiêu Tịch, thời gian vào game trở nên ít đi.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, hôm nay đánh phó bản không?



Tây Tử Lâm miệt mài đánh phó bản rồi lại nằm giữa đường, mỗi ngày đều điểm danh đúng giờ.



[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đánh.



Tây Tử Lâm đã chờ ở phó bản, Minh Thù vừa đến cô ta liền mở phó bản.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần chị không đánh lăng mộ sao? Em nghe nói trong tầng năm mươi lăng mộ có phần thưởng, có người đánh ra trang bị hiếm đấy.



[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Ừ.



Trẫm có thể làm ra trang bị hiếm, làm gì cần phải sống chết đánh xuống phía dưới.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần thật sự không muốn đánh sao?



[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô muốn đánh sao?



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đương nhiên là muốn... Nhưng không ai mang em theo, kỹ thuật em không tốt, người chơi lập đội với em lúc trước đều ghét bỏ em...



[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô có thể làm nũng, có khi có người chơi mang cô theo đấy.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Như vậy sao được, em không phải loại người như vậy.



[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Trò chơi thôi mà, đánh mấy chữ ai biết người ngồi máy tính đối diện là ai.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Vậy cũng không được!



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, chúng ta đánh phó bản đi.



Tây Tử Lâm nhanh chóng nói sang chuyện khác, chuyên tâm đánh quái.



[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nếu không phải hình tượng của tôi không được, tôi cũng muốn dùng mặt kiếm ăn.



Đều tại nguyên chủ chọn Khu Cước Đại Hán gì đó, muốn tìm một cô gái nấu cơm cũng không được.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...



Tây Tử Lâm nhìn Khu Cước Đại Hán bên cạnh mình, lần thứ hai cảm thấy mình có thể đứng bên cạnh Lan Chỉ, thật sự phải tiếp nhận đủ loại chê trách.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, có đôi khi bề ngoài không thể hiện cho cái gì cả, quan trọng là tâm hồn.



[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi khá nông cạn, chỉ nhìn mặt.



[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...