Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 437 : Tiên Tôn Đừng Lo Lắng (2)

Ngày đăng: 03:03 20/04/20


Ngô Đồng nói với Minh Thù, ngàn năm trước cô bị thương vẫn chưa khỏe hẳn, không nên sử dụng sức mạnh quá độ, ngay cả tâm tình cũng không thể kích động.



Minh Thù nhìn vào xiêm y đã thay ra, trên xiêm y có thể mơ hồ nhìn thấy vết máu.



Vừa rồi đội đón dâu Tạ Sơ Dương đi qua Tiên cung của bọn họ, Tiên Nhạc đi vào, nguyên chủ lại bị hộc máu.



Có lẽ nguyên chủ thích Tạ Sơ Dương



Chỉ là không biết nguyên nhân gì lại không thể ở bên Tạ Sơ Dương, thậm chí không thể nói cho hắn biết, cô thích hắn.



Minh Thù thay quần áo sạch sẽ, quần áo vẫn là màu xanh nhạt, ngay cả hoa văn cũng giống nhau như đúc.



Cho nên không phải là thần tiên luôn mặc một bộ quần áo, không thích sạch sẽ, mà là trong tủ quần áo của thần tiên luôn treo một kiểu quần áo y hệt nhau.



Minh Thù mặc lớp áo khoác cuối cùng, nghiêng đầu hỏi Ngô Đồng: "Vừa rồi em lấy điểm tâm ở đâu vậy?"



Ngô Đồng sợ Minh Thù hỏi chuyện liên quan đến Tạ Sơ Dương nên lúc Minh Thù chủ động nói sang chuyện khác, Ngô Đồng nhanh chóng trả lời: "Là lấy ở trong cung của Dạ Nguyệt chân quân ạ."



Dạ Nguyệt…



Hình như hắn là hàng xóm.



"Em nói xem, chúng ta có nên bắt đầu bếp bên nhà hắn qua đây không?" Minh Thù sờ lên cằm hỏi.



Ngô Đồng đang thắt đai lưng cho Minh Thù, nghe thấy vậy tay run lên một cái, suýt chút thắt thành nút chết.



Ngô Đồng nuốt một ngụm nước bọt: "Tiên quân, cái này sợ rằng không được, điểm tâm này là do chính tay Dạ Nguyệt chân quân tự mình làm."



"A, vậy thì trói Dạ Nguyệt chân quân về là được rồi không phải sao?"



Ngô Đồng: "…"



Tiên tôn có phải bị kích động đến điên rồi không?



Ngô Đồng nào dám trả lời, sát vách là chân quân, đâu thể tùy tiện trói?



-



Ngô Đồng khóc không ra nước mắt nhìn bốn chữ Dạ Nguyệt Tiên cung to đùng. Dưới sự ra hiệu của Minh Thù, cô đành đi qua gõ cửa.



Mở cửa là một tiểu tiên đồng, hơi kinh ngạc hỏi: "Chị Ngô Đồng, chị còn muốn lấy thêm điểm tâm sao?"



Ngô Đồng hành lễ nói: "Tiên tôn muốn thăm Dạ Nguyệt chân quân." Tiên tôn muốn mời chân quân về làm đầu bếp.



"A?" Tiểu tiên đồng bị hù dọa. Cô nhanh chóng mở cửa, liếc mắt liền nhìn thấy Minh Thù đứng ở bên ngoài bèn bước nhanh qua hành lễ:




Minh Thù che đĩa cá lại như sợ người khác đoạt mất của cô.



Minh Thù vẫn chưa bỏ đôi đũa xuống, đặc biệt chân thành nhìn Dạ Nguyệt.



Dạ Nguyệt có chút sợ hãi lui về phía sau một bước, tiên tôn muốn làm gì đây…



Minh Thù mỉm cười: "Dạ Nguyệt chân quân, người có hứng thú vào trong cung ta làm đầu bếp không?"



"Hả?"



Ngô Đồng che mặt lại, tiên tôn thực sự nói ra rồi.



Cũng may, tiên tôn đã bỏ qua ý định ban đầu là trói chân quân về.



"Chỉ cần tiên tôn thích, ta có thể bớt chút thời gian làm đồ cho tiên tôn ăn." Dạ Nguyệt cân nhắc rồi trả lời.



"Ngày mai ngươi đến nhận nhiệm vụ luôn đi!" Minh Thù vỗ bàn quyết định.



Ngươi nấu ăn tốt như vậy nhất định phải làm chủ thầu.



Dạ Nguyệt: "…"



Hắn chưa đồng ý mà!



Hắn chỉ nói là có thể làm, chứ chưa nói làm đầu bếp cho người!



Ngô Đồng bái Dạ Nguyệt, lúc này đừng chọc giận tiên tôn, cứ theo lời người nói đi.



Dạ Nguyệt: "…"



Tạ Sơ Dương thành hôn khiến Ngân Tranh tiên tôn điên rồi, đây là chuyện gì vậy.



Dạ Nguyệt buồn bực không thôi, còn không thể cự tuyệt, sau khi nhìn theo bóng Minh Thù rời đi, hắn cào loạn trên tường.



"Chân quân, chú ý hình tượng." Tiểu tiên đồng bên cạnh nhắc nhở:



"Chân quân, người thật sự muốn đi làm... đầu bếp cho tiên tôn ư?”



"Người là tiên tôn, ta có thể không đi sao?" Dạ Nguyệt thu dọn đồ đạc:



"May mắn người coi trọng tài nấu nướng của ta, không phải thân thể ta, nếu không... chân quân nhà ngươi phải tắm rửa rồi nằm trên giường của người."



Tiểu tiên đồng: "…"