Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích
Chương 541 : Đào hoa tiễn (30)
Ngày đăng: 03:05 20/04/20
Hoa Giản không trả lời những câu hỏi của người tổng phụ trách, ngược lại nhìn Tôn Quốc Mậu nói: “Phượng Linh Điệp chạy trốn từ chỗ ông đã bị tôi bắt lại, ông sợ cô ấy sẽ tiết lộ cái gì, nhưng tôi giám sát rất chặt chẽ, ông sẽ không có cơ hội để diệt khẩu.”
“Ông phát hiện tôi đang điều tra cái chết của cha tôi, sợ sự việc bại lộ nên đã bày mưu giết tôi ở thôn Loan Nguyệt. Đáng tiếc, tôi không chết được.”
“Đêm hôm đó, Mộng Khiết rời đi trước, cô ta có thể tự do ra vào, thậm chí xóa được camera, là ông sai Mộng Khiết giết Phượng Linh Điệp.”
Theo lời của Hoa Giản, giọng của Tôn Quốc Mậu ngày càng khó nghe.
Không gian yên tĩnh lại, một lúc lâu Tôn Quốc Mậu mới lạnh lùng nói: “Không hiểu cậu đang nói gì.”
Hoa Giản nhìn người tổng phụ trách: “Muốn biết những con yêu mất tích đã đi đâu không?”
Trong tay hắn có một chiếc USB, người tổng phụ trách muốn nhận lấy. Hoa Giản lại xoay người đi, chuyển cho Minh Thù.
Người tổng phụ trách: “…”
Minh Thù nhận USB từ tiểu yêu tinh bên cạnh lúc nãy đã đưa tới.
Tiểu yêu tinh cắm vào, đặt máy vi tính đối diện mọi người.
Trước hết nhìn thấy lối vào của một phòng thí nghiệm, đoạn clip này chắc là do Hoa Giản quay. Sau khi vào thì gặp người, phát hiện không chỉ có một mình hắn, cảnh báo đột nhiên vang lên, sau đó thì hỗn loạn tưng bừng.
Sau khi hỗn loạn kết thúc, trong video có tiếng thở dốc truyền tới, sau đó hình ảnh méo mó được điều chỉnh, bắt đầu quay phim toàn bộ phòng thí nghiệm.
Đầu tiên là nhìn thấy một phòng thủy tinh, bên trong phòng đang nhốt Phượng Linh Điệp, có cái là bản thể, có cái là hình người. Tuổi của Phượng Linh Điệp hình người đều không lớn, toàn là dáng dấp mười hai mười ba tuổi. Các cô ấy đứng ở trong phòng thủy tinh, ánh mắt đờ đẫn nhìn màn hình.
Nhiều Phượng Linh Điệp như vậy khiến mọi người ở đây đều phải sửng sốt.
Phượng Linh Điệp là giống loài rất hiếm, ai ngờ có thể nhìn thấy được nhiều như vậy.
Ngoại trừ Phượng Linh Điệp, còn có các yêu khác, đa số đều là bản thể, rất ít yêu là hình người.
Toàn bộ bọn họ bị giam trong phòng thủy tinh.
Màn hình vừa chuyển, chiếu đến không gian giữa những máy móc.
Mỗi con yêu bị các loại máy móc cố định ở giữa không trung, hai tay và hai chân được gắn ống. Trong ống tràn ngập máu yêu, huyết dịch này so với máu người sẫm hơn một chút.
Khi đó Kim Đông Nhất ở văn phòng yêu quái rất có tiếng nói, sợ sự việc sẽ bị bại lộ, Tôn Quốc Mậu đã muốn dừng tay lại, chuẩn bị đi cầu xin Kim Đông Nhất tha cho hắn một lần.
Nhưng thật trùng hợp, hắn chưa thấy Kim Đông Nhất, ngược lại gặp được Hoa Vân kính và vợ của Hoa Vân Kính.
Hắn dùng Phượng Linh Điệp mê hoặc vợ của Hoa Vân Kính để bà ấy giết chết Hoa Vân kính, sau đó mang vợ của Hoa Vân Kính đi, tạo thành thảm án yêu giết người.
Còn con yêu kia đã sớm chết rồi.
Tôn Quốc Mậu cười, cười đến đáng sợ: “Cậu có biết tại sao Kim Đông Nhất không báo thù không, ngược lại lại chọn rời khỏi văn phòng yêu quái, xem như chuyện gì cũng không biết không?”
Hoa Giản bình tĩnh hỏi: “Vì sao?”
Tôn Quốc Mậu điên cuồng cười to: “Bởi vì trước đây người đề xuất ra thí nghiệm này chính là hắn - Kim Đông Nhất.”
Căn phòng đột nhiên yên tĩnh trở lại.
Vì sao Kim Đông Nhất đưa ra thí nghiệm này không có ai biết, điện thoại của Kim Đông Nhất không gọi được. Hoa Giản kêu người đến nhà tìm người, Kim Đông Nhất cũng không ở nhà.
Những điều Hoa Giản muốn hỏi đã hỏi xong, hắn cúi đầu đi ra ngoài.
Lúc này phải làm ra dáng vẻ thương tâm muốn chết.
Nhưng phía sau cũng không ai đuổi theo. Mãi đến khi hắn đứng trong hành lang, quay đầu nhìn vào bên trong, thiếu nữ vẫn ngồi tại chỗ cắn nửa miếng thịt bò khô, sai bảo và nói gì đó với người tổng phụ trách.
Hoa Giản: “…”
Lúc này không phải cô ấy nên tiến lên an ủi mình sao?
Cô ấy và tên bụng bia kia đang nói gì đó?
Hoa Giản chịu đựng không vọt vào bóp chết cô, mắng một tiếng rồi tức giận rời đi.
Cô không đuổi theo đúng không?
Về sau cô đừng hòng nhìn thấy lão tử nữa!