Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 605 : Giới thượng lưu thật phức tạp (28)

Ngày đăng: 03:06 20/04/20


Sự xuất hiện của Hoắc Đình làm cho Hạ Liên cảm thấy chỗ dựa vững chắc của mình đã tới, sống lưng thẳng tắp, không thể thua khí thế trước Minh Thù. 



Cho dù cô ta là tiểu thư của Hứa gia thì làm sao chỉ cần nắm chặt Hoắc Đình, Hứa gia một ngày nào đó sẽ chỉ còn là quá khứ. 



Cô nhất định sẽ là người chiến thắng cuối cùng. 



"Lần trước Hoắc tổng tìm người là muốn đụng chết tôi, hay là muốn đụng tôi thành tàn phế?" 



Minh Thù vừa nói chuyện đã dọa người. 



Hoắc Đình hơi liếc sang cô gái ngồi bên cạnh, gương mặt xinh đẹp yêu kiều lại vô cùng tươi vui, như hoa đào nở rộ sáng rực giữa gió xuân tháng ba. 



Ánh đèn trên sân khấu rực rỡ, từ trong đôi mắt đen láy của cô như sáng lên, chớp mắt ánh sáng như có thể soi sáng cả vực thẳm. 



Hắn ở trên bờ vực gió thổi qua rì rào, cơ thể không chịu được bụng dưới quặn đau. 



Hoắc Đình chợt hoàn hồn, đáy mắt mơ hồ sợ hãi. 



Nhưng hắn nhìn kỹ lại, cô gái đối diện vẫn như cũ cười nhàn nhạt, đơn thuần vô tội giống như đứa trẻ sơ sinh. 



Hắn ổn định tinh thần: "Hứa Bắc, cô đang nói cái gì?" 



"Tôi nói cái gì ư, Hoắc tổng chắc chắn có thể hiểu."  



Đôi mày Minh Thù nhướng lên: "Tôi không sao, có phải anh vô cùng thất vọng không?" 



Hoắc Đình ôm Hạ Liên, giọng nói hạ thấp nghe không ra tâm tình: "Tôi không thất vọng." 



Minh Thù dường như không nghe rõ lời của hắn, cười híp mắt nói: "Không sao, anh về sau sẽ càng thất vọng." 



Hoắc Đình: "…" Cô có nghe mình nói không? 



Buổi lễ trao giải này, mặc dù hiện tại Lục Chước có đầy các tin tức tiêu cực về bản thân cũng đem về được hai giải, tuy Hạ Liên có một bộ phim Hỏa Lan, nhưng cũng không đạt được giải thưởng gì. 



Lúc Lục Chước lên sân khấu, có thể là sợ có phóng viên hỏi bậy, vòng này hạn chế phóng viên đặt câu hỏi trực tiếp đi đến phần cảm nghĩ nhận giải. 
Bọn họ bị não tàn sao. 



Người đâm Lục Chước bị thương rất nhanh đã bị bắt, nghe nói là bạn gái vì Lục Chước chia tay hắn, hắn tức giận mới làm ra chuyện như vậy. 



"Cô còn có tâm trạng ăn táo của tôi, giải trí Bắc Thần sắp rơi xuống bờ vực rồi." Lục Chước dựa vào giường bệnh liếc nhìn người bên cạnh, cái này gọi là hy vọng càng nhiều, thất vọng càng cao. 



Bên ngoài thời thế sắp thay đổi, cô còn ở đây chỉ biết ăn và ăn. 



"Dục tốc bất đạt (*), phải bình tĩnh." 



"Tôi thấy cô sắp tàn rồi." Lục Chước cũng không suy nghĩ kỹ, liền nói ra. 



Hắn nói xong cũng kịp phản ứng, lập tức câm miệng. 



Nhưng Minh Thù cũng không quan tâm, chuyên tâm ăn táo. 



Đó là táo của lão tử! Hắn mới là người bệnh, đến đồ ăn của người bị thương cũng không buông tha, cầm thú! 



Lâm Ôn Việt gõ cửa đi vào, trước là đến xem nghệ sĩ mình như thế nào, sau đó nói: "Hứa tổng, đều chuẩn bị xong." 



Minh Thù để dao xuống, đứng dậy, thuận tay xoa đầu Lục Chước hai cái: "Dưỡng thương cho tốt, tôi về chuẩn bị xin phá sản về nhà kế thừa gia sản." 



Lục Chước: "…" 



Lục Chước cho rằng Minh Thù nói bậy, nhưng khi hắn xem tin tức lúc giải trí Bắc Thần tuyên bố phá sản cả người đều bủn rủn, đúng thật là cô tuyên bố phá sản! 



Mà tin tức tài chính và kinh tế đồng thời phát sóng, nói về tin Minh Thù ký kết hợp đồng với mấy công ty giải trí. 



Cô bao trọn giới giải trí ngoại trừ giải trí Chí Thượng, mua hết những công ty giải trí có thực lực, sáp nhập vào một công ty giải trí, gọi chung là giải trí Cổ Kim. 



***



(*) Dục tốc bất đạt: Muốn thành công thì không nên hấp tấp, vội vã.