Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 643 : Tuyệt địa cầu sinh (25)

Ngày đăng: 03:07 20/04/20


“Coi như bỏ đi... là có người dẫn thủ vệ qua đây, tại sao lại muốn giết chúng ta như vậy?” 



Số người mà thủ vệ giết không được tính điểm, cho nên người chơi làm như vậy, không nghi ngờ gì nữa là hại nhiều hơn được. 



Có một thành viên lóe sáng lên: “Chẳng lẽ để diệt trừ sự cạnh tranh của một đối thủ mạnh ư?” 



Tuy là lấy không được đầu người, thế nhưng có thể giết được đối phương, cũng có nghĩa là mất đi một đối thủ cạnh tranh. 



Minh Thù nói: “Mọi người thật là lạc quan.” 



“Chẳng lẽ không đúng sao? Ta chỉ có thể nghĩ đến lý do vậy thôi, lão đại ngươi nói đi, còn có thể vì nguyên nhân gì đây?” 



Minh Thù lộ vẻ tươi cười: “E rằng cách suy nghĩ đơn giản của mọi người sẽ giết chết chúng ta.” 



Cái mạng này của ta có thể mở sáng, nhiều người như vậy nhìn chằm chằm muốn có. 



Làm sao ta có thể được như mong muốn của bọn họ được. 



Phải sống khỏe mạnh. 



“Á?” 



Các đội viên nghĩ lại, thế giới này vốn nhiều điều kỳ lạ, có người như vậy cũng không phải chuyện lạ. 



Đó chính là do bọn họ thực sự xui xẻo? 



“Dù sao cũng phải bắt được người này.” Tiểu Sửu nói: “Nếu không... chúng ta sẽ luôn ở thế bị động.” 



Mọi người nhao nhao phụ họa thêm vào. 



Minh Thù chợt đề nghị: “Chúng ta chơi một ván lớn được không?” 



Cô gái vẻ mặt tươi cười, trong đôi mắt phảng phất ra chút xảo quyệt. 



Mọi người: “...” 



Cô lại muốn làm gì? 



-



Một nơi mê cung nào đó. 



Đội ba người chơi từ ba phương hướng khác nhau bị xua đuổi đến trên một con đường, ba người thủ vệ từ những hướng khác nhau đến gần bọn hắn. 



Trên mặt bọn họ có chút tuyệt vọng, cũng có sự không cam tâm, càng tức giận nhiều hơn. 
“Cho ta sáu cái đầu người.” Minh Thù cười tủm tỉm nhìn về phía người chơi đó. 



Người chơi: “...” 



Hắn nhìn thấy gì vậy? 



Người chơi và thủ vệ hòa bình đối thoại? Còn bảo thủ vệ đưa đầu người cho hắn ư? Hôm nay hắn chưa tỉnh ngủ à? 



Tiếp đó hắn càng cảm thấy bản thân là chưa tỉnh ngủ. 



Thủ vệ suy nghĩ một lúc, bất ngờ đã đáp ứng, lấy tay bóp lấy cổ họng người chơi, đưa hắn đưa cho Minh Thù. 



Minh Thù bảo người phía sau bước lên nhặt đầu người lại. 



Có sự hỗ trợ của thủ vệ, rất nhanh đã thu thập đủ sáu đầu người. 



[Số điểm của đội Đế Quốc Mỹ Thực đã đầy một trăm, bước vào vòng kế tiếp.] 



[Số người còn lại hiện tại: 4] 



Lúc âm thanh này vang xuống, trước mặt Minh Thù liền tối lại, các loại tia sáng phủ xuống, kiến trúc bốn phía vẫn là thành phố mê cung nhưng có chút khác nhau. 



Mặt đất lúc này không còn là mặt đất bình thường nữa, mà toàn là xương. 



Vô số xương trắng. 



Bọn họ đứng trên trên đống xương trắng tạo thành một hình bầu dục rất lớn, rất nhiều người người chơi đứng xung quanh. 



Một dòng chất lỏng màu đỏ chảy dưới xương trắng, trông giống như máu nhưng cũng không có mùi máu tươi. 



Mà xương trắng có hình bầu dục này chỉ có liên kết với một con đường xương trắng, phóng tầm mắt nhìn tới, con đường xương trắng này không có phần cuối, không biết thông ra hướng nào. 



“Bọn họ chính là Đế Quốc Mỹ Thực ư?” 



“Chính là bọn nó.” 



“Khốn nạn, nếu không phải tôi chạy nhanh thì hiện tại cũng đã chết rồi.” 



Bọn Minh Thù vừa xuất hiện, thì liền có người chơi hung tợn nhìn bọn hắn chằm chằm. 



Đương nhiên đó là do trước đây tên thủ vệ đã cùng Minh Thù giết bọn họ, khiến cho bọn họ luôn khắc sâu trong lòng. 



Nhưng những người sau lại không chú ý đến bọn họ, Minh Thù đá xương trắng dưới chân thì thầm một tiếng: “Những thứ này cũng không thể ăn à.”