Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 656 : Khinh nhược trình quy (3)

Ngày đăng: 03:07 20/04/20


Chuyện Minh Thù trốn khỏi phòng chứa củi còn đánh đại tiểu thư bị Liễu phụ biết được, bảo quản gia gọi Minh Thù tới, kết quả lúc quản gia đi tới phòng tìm người, không tìm được người, toàn bộ Liễu gia đều không tìm được. 



Mãi đến khi chạng vạng tối, Minh Thù đã thay một bộ quần áo mới, cầm túi đồ ăn vặt từ cửa lớn trở về. 



"Nhị tiểu thư, cô đã đi đâu?" Quản gia liên tục không ngừng hỏi thăm, khuôn mặt tràn đầy lo lắng. 



"Lên thị trấn." Minh Thù nghiên đầu: "Có việc sao?" 



Thôn Vân Lý chỉ là một thôn nhỏ không có gì để ăn, nàng chỉ có thể tốn sức đi lên thị trấn, cũng may thôn Vân Lý cách thị trấn không xa. 



"Ôi, lão gia tìm cô cả nửa ngày, đang rất tức giận." Quản gia nói: "Cô mau đi qua đi, lão gia vẫn đang chờ cô đó. Một lát nữa cô ngoan ngoãn nhận lỗi đi, đừng làm lão gia tức giận hơn nữa." 



"Ta mệt rồi." Minh Thù mím môi cười, đi về phòng mình: "Đi về nghỉ ngơi đây." 



"Nhị tiểu thư?" Quản gia sững sờ nhìn Minh Thù, nhị tiểu thư làm sao… 



Minh Thù không chịu đi gặp Liễu phụ, Liễu phụ tức giận, tự mình đi tới phòng Minh Thù. 



"Liễu Khinh, con mở cửa ra cho ta!" 



Cửa phòng bị đập kêu rầm rầm, Minh Thù nằm ở trên giường, những người này sao mãi vẫn chưa xong. 



Nàng xuống giường, mở rộng cửa. 



Liễu phụ đang chuẩn bị phá cửa, cửa phòng đột nhiên mở ra, Liễu phụ tay lơ lững giữa không trung. 



"Hơn nửa đêm còn không ngủ, các ngươi là ăn nhiều không có việc gì làm sao?" Minh Thù dựa vào cửa liếc nhìn Liễu phụ: "Người là con đánh, cha muốn thế nào? Đuổi con ra ngoài sao?" 



Những câu Ông Liễu định nói bị Minh Thù ngăn ở trong cổ họng. 



Nàng phủ nhận còn tốt, đằng này nàng cứ như vậy thừa nhận… 



Ông Liễu ngực phập phồng hai cái, dồn khí vào đan điền: "Trong mắt con còn có người cha này không, đánh tỷ tỷ con, còn trộm đồ, con có học quy củ không!" 



"Chưa từng học qua." Quy củ là cái gì? Có ăn được không? 



Liễu phụ: "…" 



"Ngân phiếu cũng là con lấy phải không?" 



"Ngân phiếu? Không phải là con lấy, không liên quan tới con." Cái này không có giá trị thù hận, không lấy, không lấy. 



"Không phải con thì là ai, Tâm Duyệt đã nhìn thấy." Ông Liễu hiển nhiên không tin. 




"Bái bai." 



Minh Thù từ trên tường nhảy xuống, cách tường còn có thể nghe tiếng Liễu phụ rống lên giận dữ. 



Hài Hòa Hiệu, ngươi cho ta một ít giá trị thù hận từ Liễu phụ được không? 



[Liễu phụ chỉ là một nhân vật bình thường.] Ý này chính là không đáng tiền, chúng ta không muốn, phải có điểm cần thiết. 



Minh Thù: "…" 



Không ngờ Hài Hòa Hiệu là Hài Hòa Hiệu như vậy. 



[Ký chủ, làm nhiệm vụ thời hạn thì sao?] Hài Hòa Hiệu đột nhiên bắt đầu giật dây. 



Minh Thù nói: "Ngươi còn có bao nhiêu loại nhiệm vụ?" 



[Có làm không?] 



Minh Thù: "Giá trị thù hận nhiều không?" 



[Nhiều.] 



"Không làm." 



[?] Giá trị thù hận nhiều cô cũng không làm, không muốn đồ ăn vặt? 



"Ngươi lại muốn giật dây ta làm chuyện xấu, ta cũng không ngu xuẩn như ngươi vậy, nhiệm vụ này vừa nghe đã không phải nhiệm vụ đứng đắn gì." Trẫm bây giờ có tiền, đi ăn cái gì đã. 



[Ký chủ suy tính một chút, nhiệm vụ thời hạn nhiều giá trị thù hận, còn không cần thời gian quá dài.] Hài Hòa Hiệu tiếp tục giật dây. 



Minh Thù suy nghĩ một lúc: "Ngươi nói nhiệm vụ trước đi." 



[Rất đơn giản, cách thôn không xa có một nhóm quân đội áp giải lương thực, đi đốt lương thực của bọn họ là được.] 



"Đốt lương thực?" Minh Thù sờ cằm: "Không phải ta chơi là hình thức làm ruộng sao? Tại sao phải đốt lương thực?" 



[Giá trị thù hận đưa tới cửa, không lấy thì phí.] Hài Hòa Hiệu nghiêm túc. 



Minh Thù bỏ vào trong miệng hai miếng đồ ăn vặt: "Luôn cảm thấy ngươi không có ý tốt." 



[…] Ký chủ nghĩ như vậy thực sự không tốt, nó cũng chỉ là vì giá trị thù hận thôi!