Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 673 : Khinh nhược trình quy (20)

Ngày đăng: 03:07 20/04/20


Thời gian không còn sớm nên Minh Thù không đi Tần gia, mà đang ở phòng mình ăn gì đó.



Trình Quy đợi một lát, mãi đến khi A Lục tìm hắn mới rời khỏi.



A Lục biết tới phòng nàng tìm người... 



Tên thần kinh quả nhiên giả bộ!



A Lục đi chưa bao lâu thì quay lại: "Khinh Khinh cô nương, một lát nữa nếu như xảy ra chuyện gì, ngài không cần lo lắng, công tử sẽ xử lý ổn thỏa."



Minh Thù chỉ chú ý tới A Lục đã thay đổi cách xưng hô. 



Trước đây A Lục gọi nàng là Liễu tiểu thư, gọi Liễu Tâm Duyệt cũng gọi là Liễu tiểu thư.



Nhưng Trình Quy vừa đổi thì A Lục cũng đổi.



"Xảy ra chuyện gì?" Nàng bị Trình Quy chặn ở trong phòng cả ngày, bên ngoài xảy ra chuyện gì nàng không rõ ràng lắm. 



Không phải là người trong cung đến chứ?



"Có người chết." A Lục nhẹ giọng nói: "Khinh Khinh cô nương đừng lo lắng, có công tử tại đây ngài sẽ không xảy ra chuyện gì."



"Có liên quan đến ta?" Minh Thù đã hiểu ý của A Lục. 



A Lục gật đầu.



-



Người chết là Liễu phụ. 



Không sai, Liễu phụ chết.



Mà người đáng nghi nhất chính là Minh Thù.



Nhưng cả đêm qua nàng ở chung với Trình Quy, làm sao có thể chạy ra ngoài giết chết Liễu phụ. 



Lúc đến đại sảnh, người của quan phủ đã có mặt đầy đủ, còn có một đám người khác... Một đám mặc trang phục cũng rất chỉnh tề.



Dẫn đầu là tên thái giám, bộ dạng nhìn qua có chút chanh chua, kiêu căng đứng nhìn hiện trường trước mặt.




Lỗ công công gật đầu: "Nếu là cô nương vậy không sai, ngày hôm nay ta tới là để đón cô nương hồi Kinh." 



"Hồi... Kinh" Liễu Tâm Duyệt như bị hù dọa: "Ta... Ta đã làm sai điều gì?"



"Cô nương đừng lo, đón cô nương hồi kinh là chuyện tốt." Lỗ công công nói.



Minh Thù ngáp một cái, lấy một túi ăn vặt từ trong tay áo lấy ra, tìm một chỗ ngồi xổm xuống. 



Đám người kia diễn thật tốt, tượng vàng Oscar cũng không ép được.



Lúc Lỗ công công nhìn thấy nàng ta, rõ ràng đã phát hiện gì đó rồi, nhưng hắn lại muốn ban danh hiệu này cho Liễu Tâm Duyệt.



Chuyện này không có mờ ám sao? 



Bây giờ suy nghĩ lại một chút, trước đây nguyên chủ cũng chờ người trong cung đến, nhưng nàng đã chết rồi trong chuyện này chắc có lẽ cũng không đơn giản.



"Công tử..." A Lục thừa dịp mọi người nghe Lỗ công công nói chuyện bước vào: "Đến rồi."



Trình Quy quay đầu, thấy Minh Thù ngồi xỗm trên mặt đất, khóe miệng hắn giật một cái: "Đi lấy cái ghế cho nàng." 



"Vâng"



"Tại sao ngồi như vậy, chân tê thì sao?" Trình Quy đỡ Minh Thù dậy.



"Đêm qua ngươi đè ta như thế, sao không nghĩ đến vấn đề này." Trẫm sắp bị ép tới bại liệt. 



"À... Đó là tình huống đặc biệt." Trình Quy nói sang chuyện khác: "Lần sau muốn ngồi thì nói với ta, nếu không... nói cho A Lục cũng được."



"Người đẹp của ngươi, ta không dám sai."



"Nói gì đó!" Trình Quy đập đầu nàng: "A Lục là hộ vệ của ta, bọn họ... sau này sẽ chăm sóc cho nàng." 



A Lục đưa một cái ghế đến rất nhanh, cắt đứt cuộc nói huyện của bọn họ.



Một người hầu xinh đẹp khá cẩn thận, bày ra một cái bàn và đồ ăn vặt để trước mặt Minh Thù.



A Lục cười với Minh Thù, đứng ngay ngắn phía sau Trình Quy, nhìn không chớp mắt trông giống như một người máy.