Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 779 : Thế tử sắp khỏe (28)

Ngày đăng: 03:09 20/04/20


Dật An Vương phủ.



Minh Thù vừa mới đi ra cửa, Tần Tư dẫn theo hai tên nha hoàn vọt tới, khí thế hung hăng ngăn nàng lại.



Đáy mắt Tần Tư tràn ngập lửa giận: "Tần Vu, có phải là ngươi hay không!" 



"Cái gì?" Minh Thù mờ mịt.



Giọng nói Tần Tư the thé: "Ngươi còn giả bộ? Ngươi giả bộ cái gì? Có phải là ngươi đã nói lung tung với bệ hạ, bệ hạ mới để cho ta đến cái nơi thâm sơn cùng cốc kia không!"



Minh Thù cười: "Ngươi gả đi đâu có liên quan gì với ta?" 



Hôm đó sau khi trở về ở yến tiệc, Minh Thù đã khoảng mấy ngày không ra khỏi cửa.



"Lúc đầu ta đáng lẽ được gả cho Tam hoàng tử, là ngươi đố kỵ ta, ngươi rốt cuộc đã nói linh tinh cái gì với bệ hạ?"



Sau yến hội bệ hạ đột nhiên hạ chỉ gả nàng ra biên cương, mặc dù là một vương gia nhưng đã rời xa trung tâm quyền lợi, sao có thể so sánh với kinh thành. 



Minh Thù nở nụ cười xán lạn: "Ta nói gì bệ hạ đều sẽ nghe theo ta sao? Ngươi coi ta là thần tiên hạ phàm sao? Có phải ta nên cảm ơn ngươi đã đề cao ta như vậy không?"



"Ngươi..."



"Ta cái gì mà ta, đùa với ngươi không có giá trị thù hận, không thèm đùa với ngươi nhé, bái bai." Minh Thù đi xuống vài bậc thang, biến mất trong tầm mắt của Tần Tư. 



Minh Thù ra tới đường phố mới biết được chuyện gì xảy ra.



Tần gia không biết vì sao đã chọc tới hoàng đế, lúc ở dạ tiệc hoàng đế đã muốn dùng Cơ Tầm để lấy cớ nhưng bị Minh Thù ngăn lại.



Mọi người giao dịch điều kiện, nàng chữa bệnh cho hoàng đế, hoàng đế về sau không dùng Cơ Tầm làm cái cớ nữa. 



Cho nên hoàng đế từ bỏ việc kia.



Thế nhưng không quá mấy ngày, Tần gia vẫn gặp tai ương.



Tần Tư bị gả cho một người không quyền không thế, một vương gia cùng khổ chỉ có một mảnh đất phong cằn cỗi. 



Thế này còn không bằng được gả cho một công tử trong kinh thành.



Chuyện của Tần Tư chỉ là khởi đầu.



Kế tiếp Tần gia liên tiếp gặp chuyện không may. 



Theo trong kịch bản thì do Tống Vân Kiều làm, nhưng bây giờ bản thân Tống Vân Kiều còn khó bảo toàn, làm gì có thời gian làm những việc này.



Vậy là do ai làm?



Lục hoàng tử sao? 



Tần gia là người ủng hộ Tam hoàng tử có lợi nhất trong triều, giải quyết Tần gia rồi, Tam hoàng tử bị mất đi một người phụ tá đắc lực.



Thế nhưng trong yến hội, Tam hoàng tử cũng không chọn Tần gia.




"Nương tử, bay..." Thế tử chỉ vào tường. 



"Đợi đã, nương tử ơi."



Nha hoàn nhìn lên tường cao, thế tử phi nhà nàng cũng không phải là bươm bướm, sao có thể bay ra ngoài từ trên tường cao như vậy.



Ài, thế tử lại phát bệnh rồi. 



Nha hoàn gọi Dật An Vương tới, Dật An Vương cũng không khuyên giải được Cơ Tầm, đành cho người đi gọi Minh Thù.



Kết quả là trong phòng vắng vẻ không thấy bóng dáng thế tử phi đâu.



Cơ Tầm còn thêm mắm thêm muối, khoa tay ra hiệu Minh Thù ném hắn rồi bay ra ngoài. 



Dật An Vương: "..."



Cơ Tầm đứng trong tuyết đợi Minh Thù, Dật An Vương bên cạnh đi tới đi lui, thế tử phi này... thực sự là...



Làm ông tức chết! 



Chạng vạng tối Minh Thù mới về, lúc này tuyết rơi lớn hơn nữa.



Dật An Vương che ô đứng ở cửa, bên cạnh là Cơ Tầm lạnh cóng đến phát run.



Cửa lớn màu đỏ được mở ra, Cơ Tầm ngước mắt nhìn, mắt sáng lên. Hắn chạy tới phía Minh Thù, áo choàng trên người rơi xuống. 



"Cẩn thận..."



Lời của Dật An Vương còn chưa nói xong, Cơ Tầm đã ngã trên mặt đất.



Cơ Tầm rơi vào một vòng tay ấm áp. Hắn cầm lấy vạt áo Minh Thù, lông mi run lên, phía trên còn dính tuyết trắng, rơi xuống theo động tác của hắn, dường như rơi vào đáy mắt trong suốt. 



Cơ Tầm giống như dọa người, một lúc lâu cũng không cử động.



Minh Thù hôn hắn một cái, mỉm cười hỏi hắn: "Trong lòng ta thoải mái lắm sao?"



Cơ Tầm hoàn toàn quên mất việc mình muốn báo thù, sững sờ gật đầu. 



Một giây sau Minh Thù thay đổi vẻ mặt: "Đứng lên, đè chết ta rồi."



Vừa rồi vì đỡ hắn, hai người đều ngã trong tuyết, Minh Thù còn ở phía dưới làm đệm.



Cơ Tầm chớp mắt thu lại cảm tình. 



Quả nhiên vẫn chán ghét như vậy.



Ly hôn!



Bây giờ ly hôn luôn!