Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 792 : Chuyến săn hừng đông (8)

Ngày đăng: 03:09 20/04/20


Thú nhỏ lăn lộn chạy trở về nhảy lên trên người Minh Thù, không biết là không tìm được hay là tìm được ăn xong rồi.



Minh Thù cầm nó lên vò vò, thấy tinh thần nó so với trước kia khá hơn một chút, lúc này mới thoáng yên tâm.



Con sen đừng nhào nặn ta!



Thú nhỏ giãy giụa, đi vo nó thành hình tròn, có phiền không cơ chứ!



Minh Thù lại dùng sức vò vò.



Thú nhỏ tức giận không thôi, nhưng cũng không thể tránh được.



Lúc trời sáng, Lý Kiếm Nhân tỉnh lại, có điều đã trở thành zombie.



Hắn thoát khỏi sợi dây thừng, suýt chút nữa cắn trúng Hao Tử.



Hao Tử không xuống tay giết hắn, cùng Hoàng Chinh trói hắn lại.



Mấy người đứng ở trước mặt Lý Kiếm Nhân, tinh thần có chút bi tráng. Bọn họ đi xa như vậy, cuối cùng vẫn là...



"Grừ grừ grừ!"



Lý Kiếm Nhân gào thét.



Minh Thù mang theo thú nhỏ, hướng xuống phía dưới thư viện rời đi, tiểu zombie đứng ở một bên, đang nhìn đồng loại mới của hắn.



"Hạ Vị." Hoàng Chinh đột nhiên gọi Minh Thù lại: "Cô mang tiện nhân theo!"



Chí ít...



Chí ít như vậy, hắn sẽ không bị người khác giết chết.



"Mọi người thực sự muốn đi theo tôi?"



Hoàng Chinh nhìn về phía Tô Đài, Tô Đài nhẹ gật đầu.



Minh Thù nhìn lại búng tay một cái, Lý Kiếm Nhân đang gào thét yên tĩnh trở lại không còn dáng vẻ dữ tợn, vừa mới biến thành zombie, Lý Kiếm Nhân cũng không tính là khó coi.



-



Bên trong thành thị gặp được một đội ngũ, bọn họ muốn đi tới căn cứ phía nam, mang ba cô gái kia đi theo không tiện, Tô Đài liền để đội ngũ kia dẫn các các cô đến căn cứ phía nam.



Bỏ được ba cục nợ, Minh Thù lượn một vòng trong thành phố, lại tìm được một nhóm zombie.




"Kỳ lạ, sao lại nhiều zombie như vậy? "Lương Tuyền nghi hoặc: "Trước đó, không thấy zombie trong quân khu."



"Có phải là khi đó không đi ra không?" Người lái xe phát biểu ý kiến: "Hoặc là đằng sau tới?"



Zombie vốn là biết di chuyển, giả thuyết này cũng có thể thành lập.



Lương Tuyền lại nhìn một lúc, ngoại trừ nhiều zombie hơn, dường như không có cái gì không đúng.



Cô cầm lấy bộ đàm: "Mọi người xuống xe, cẩn thận một chút phía trước có zombie."



Phía sau xe nghe được mệnh lệnh, nhao nhao cầm vũ khí xuống xe.



"Tình báo chuẩn xác không? Trong này thật sự có vật tư và vũ khí?" Người phía sau vây quanh hỏi Lương Tuyền.



"Tin tức căn cứ cho sẽ không sai." Lương Tuyền trả lời cũng rất nước đôi, coi như bên trong thật sự không có, cũng là căn cứ sai, không liên quan gì với cô.



"Tôi nghe nói đã từng muốn xây căn cứ ở chỗ này, cho nên tích trữ không ít vật tư và vũ khí ở quân khu này. Đáng tiếc căn cứ chưa kịp xây, toàn quân đã bị diệt rồi." Lời nói này là của một người từng sống ở thành phố này, lời của hắn tự nhiên có sức thuyết phục.



Lương Tuyền nhìn thấy mọi người đều không nghi ngờ gì nữa, bắt đầu chia tổ: "Mọi người cẩn thận một chút, có vấn đề gì lập tức rút lui, một đội ở lại để tiếp ứng."



Lương Tuyền mang theo một đội người trước tiên dọn dẹp zombie lang thang bên ngoài.



Bọn họ không xác định bên trong có zombie hay không, cho nên chưa từng nổ súng.



Mắt thấy zombie lang thang bên ngoài đã bị dọn dẹp xong, đột nhiên vang lên một tiếng súng.



"Người nào nổ súng?" Sắc mặt Lương Tuyền tối xuống đảo qua xung quanh.



Mọi người một bên giải quyết zombie bên cạnh, một bên lắc đầu, bọn họ không nổ súng.



"Grừ grừ grừ!"



Vô số zombie từ tòa nhà không xa dũng mãnh tiến ra.



Sắc mặt của mọi người trực tiếp thay đổi, tại sao có thể có nhiều zombie như vậy?



"Rút lui, mau chạy đi!" Lương Tuyền hạ mệnh lệnh.



Cô không ngờ bên trong có nhiều zombie như vậy, càng không nghĩ tới sẽ có người nổ súng.



Tốc độ của zombie cực nhanh, bọn họ không có cách nào rút về đoàn xe bên kia, chỉ có thể bò lên trên những ngôi nhà bên cạnh.