Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 803 : Chuyến săn hừng đông (19)

Ngày đăng: 03:10 20/04/20


"Ầm ầm..."



Cao ốc ba mươi tám tầng ầm ầm sụp đổ.



Bụi bay mù mịt trong không trung, giữa không trung có mấy người bản lĩnh cao cường nhảy ra, vài cái nhún người đã đi đến chỗ an toàn. 



"Lại gặp mặt rồi."



Nguyên Dã ngẩng đầu.



Chỉ thấy cách mấy bước, có một cô gái đang giữ mũi tên lửa, cười nhìn hắn. 



Nguyên Dã phủi bụi trên người, từ từ đứng lên: "Cô làm?"



"Đúng vậy." Đi vào bên trong đánh phó bản không thú vị lắm, chúng ta làm từ bên ngoài.



"Có phải đã phá hư chuyện tốt của cậu hay không? Vậy thì xin lỗi nhé." Câu xin lỗi này không hề có thành ý. 



Có tức hay không!!



Hỏi ngươi có tức hay không!



Đáng tiếc Nguyên Dã chỉ là không nhịn được nhíu mày lại, không có dấu hiệu tức giận: “Cô biết cô thả cái gì không?” 



Minh Thù nheo mắt.



Ý Nguyên Dã là kêu cô xem phía dưới.



Lúc này bọn họ đang trên mái nhà, phía trước công ty y dược bị sụp đổ. 



Trong đống hoang tàn ấy, có bóng người màu đen chui ra ngoài.



Người nào người nấy gầy như que tăm, nhưng vẫn còn hình người, trên sống lưng có gai ngược, tay chân phảng phất bị kéo dài gấp đôi.



Chỉ chớp mắt một cái, đống hoang tàn ấy đã đứng thẳng dậy. 



"Cái này là cái gì?"



"Không biết bên trong có cái gì, mà cô dám cho nổ, ngu ngốc." Nguyên Dã không nhịn được châm chọc nói.



Minh Thù thở dài: "Xấu như vậy, hạ thấp giá trị dung nhan của giới zombie." 



“...”



Bầy quái vật đã bắt đầu hành động, đầu tiên là chạy ra nơi có người, những con còn lại quan sát xung quanh, rồi tản ra bốn phía.



"Ầm..." 



Minh Thù nhanh chóng lùi lại phía sau, mũi tên lửa đập thẳng xuống mặt đất.



Cô nhìn về phía người đang tấn công mình, người này xuất chiêu ngay lập tức.




Minh Thù chí khí hùng hồn: "Nhưng cũng không thể ngăn tôi chê bọn nó ghê tởm chứ!" 



“Cô...”



Sắc mặt Lương Tuyền cực kém.



"Lạch cạch..." 



Có cái gì đánh vào chỗ Lương Tuyền, lúc này cô đang đứng ở trên một cái điều hòa, máy móc điều hòa lay động, cô nắm chặt đồ vật bên cạnh để đứng vững.



"Lạch cạch..."



Lại một tiếng nữa. 



Máy móc của điều hòa không chịu nổi lực, cả người Lương Tuyền ngã xuống.



Đáy lòng Lương Tuyền phẫn nộ, nhưng cô không có thời gian đi phẫn nộ.



Quái vật chen nhau lên. 



"Hạ Vị cô lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, đê tiện!" Đội ngũ còn ở phía trên hét về phía Minh Thù.



Cung tên của Minh Thù nhắm ngay người đang nói chuyện: "Không bằng cũng thừa dịp ngươi nguy hiểm, để cho ngươi xuống phía dưới đồng cam cộng khổ với cô ta."



Người nọ toàn thân căng thẳng, không dám lên tiếng. 



Minh Thù nở nụ cười xán lạn: “Ngươi đó!”



“...” Bọn họ và Lương Tuyền chỉ là quan hệ đội ngũ, còn chưa tới có thể vào sinh ra tử, dù cho quan hệ tốt đi chăng nữa, nhưng lúc này cũng phải cân nhắc một chút.



Minh Thù thu cung, đứng ở phía trên quan sát Lương Tuyền đánh quái vật. 



Lương Tuyền ở phía dưới đánh nhau, cảm thấy không ổn rồi, mặt đất đột nhiên sụp xuống, cô và vài con quái vật cùng nhau rớt xuống.



Đống hoang tàn trên mặt đất rớt xuống cái hố, ngăn chặn cửa vào.



Quái vật phía trên quan sát, buông tha ý định xuống dưới. 



Chúng nó nhìn những người còn lại đang ở những chỗ khác nhau, tựa như quái vật có thể giao lưu, nói ra vài tiếng lẩm bẩm, sau đó thấy zombie chạy lên phía trên lầu.



"Khỉ thật!"



Có người tức giận mắng. 



Bọn họ không thể không tiếp tục bò lên trên.



Tốc độ quái vật nhanh hơn bọn họ, có người bị quái vật tập kích, rớt xuống.



Tiếng kêu thảm thiết vang vọng phía chân trời.