Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 807 : Chuyến săn hừng đông (23)

Ngày đăng: 03:10 20/04/20


An Thành là địa bàn của loài Nhện Độc, Minh Thù tới chỗ này, đương nhiên là kéo theo giá trị thù hận.



Minh Thù lúc đầu không có ý định đi vào, cô dự định tạo một làn sóng bên ngoài, kéo giá trị thù hận.



Ai biết tiểu yêu tinh Nguyên Dã này làm hình xăm trên mu bàn tay hắn sáng lên một cái, dĩ nhiên bỏ bọn họ lại rồi đi vào. 



Sau khi đi ra, mọi người mới nhìn về phía Nguyên Dã một cách quái dị.



"Cậu là người của Nhện Độc?" Tô Đài trước phá tan sự yên tĩnh.



Nguyên Dã nhấc mí mắt lên: "Đám bại hoại này xứng sao?" 



"Vậy cậu đây là..." Chuyện gì xảy ra với hình xăm trên người?



"Tự xăm." Nguyên Dã trả lời như lẽ đương nhiên.



"..." 



Nguyên Dã tuy là không màng thế sự trả lời, bộ dáng thoải mái, nhưng Tô Đài mơ hồ cảm thấy, hình xăm này của hắn là không đơn giản.



Trong An Thành phần lớn người ở đây đều có hình xăm trên cánh tay, trên mu bàn tay Nguyên Dã cũng có hình xăm như vậy, từ khi tiến vào hắn chưa từng thấy.



Một năm này, hắn đã trải qua những gì? 



"Tôi không có ý định đi vào." Minh Thù đi được nửa đường mới lên tiếng.



"Vào thì đã vào rồi, nếu không... cô đi ra đi." Vẻ mặt Nguyên Dã không kiên nhẫn.



Bà nó chứ, ở bên ngoài lưỡng lự lâu như vậy không phải là muốn đi vào? 



Dẫn cô vào cùng cô còn không vui!



"A." Minh Thù cho là thật muốn đi ra ngoài.



Bọn nhóc đáng yêu của trẫm vẫn còn ở bên ngoài. 



Khóe miệng Nguyên Dã giật giật một cái, lấy tay níu cô lại: "Vào thì dễ nhưng ra thì khó, bây giờ cô ra ngoài chính là tìm đường chết."



"Nguyên Dã ngươi đã trở về." Giọng nói như vịt đực từ phía trước vọng lại: "Ái chà, còn dẫn theo hai cô gái nữa sao?"



Người vừa đến nhìn bộ dạng hơi hèn mọn, phía sau dẫn theo hai người to khỏe. 



Tô Đài chú ý hình xăm trên mu bàn tay của người này, có điều hình xăm hơi khác với Nguyên Dã.



Nguyên Dã nắm chặt cổ tay Minh Thù kéo cô ra phía sau: "Chú ý đừng đụng vào người của ta."




Ngón tay Nguyên Dã trong túi quần ma sát hai cái, hắn tựa hồ có thể cảm nhận được trang phục phía dưới nhẵn nhụi. 



Lạnh lẽo lại mềm mại.



"Tạm thời ở đây."



Nguyên Dã mở cửa, là một căn phòng có ba phòng ngủ và hai phòng khách, ánh sáng không tệ, cho nên toàn bộ căn phòng giống như một cái lồng hấp. 



Minh Thù đi một vòng trong căn phòng, giường và nội thất rất đầy đủ.



Trên giá sách ở giữa phòng bày không ít cúp và giấy khen.



Ở giữa phòng treo vài tấm hình trên tường. 



Mấy người Hao Tử cũng phát hiện.



Nguyên Dã dựa vào tường nói: "Đây là nhà tôi."



"Tôi quên mất, cậu là người An Thành." Hao Tử trước nhốt Lý Kiếm Nhân vào trong phòng. 



Nguyên Dã chỉ mấy căn phòng đơn giản cho bọn hắn, trừ gian phòng kia của hắn ra, còn lại là hai phòng ngủ và một thư phòng.



Minh Thù thân là vua zombie, độc chiếm một căn phòng.



Diệp Tương Tư cùng mấy đứa trẻ ngủ một phòng. 



Tiểu zombie và Lý Kiếm Nhân ở thư phòng.



Hao Tử và Tô Đài cũng chỉ có thể ngủ ở sô pha.



Sắp xếp xong, Nguyên Dã thay một bộ quần áo: "Tôi đi ra ngoài một chuyến, cơm tối tôi mang về cho các người, các người không được ra ngoài." 



Hắn đi tới cửa sổ liếc nắt nhìn ra bên ngoài, lát sau nói: "Có người gõ cửa gây phiền phức, thì để cho bọn họ tìm tôi."



Nguyên Dã dặn dò xong rời đi.



Tô Đài đi ra ngoài đuổi theo hắn: "Nguyên Dã." 



Nguyên Dã nghiêng người chờ hắn.



Vì là ở bên ngoài, Tô Đài chỉ có thể hạ giọng: "Cậu và Nhện Độc đã xảy ra chuyện gì?"



Nguyên Dã biết Tô Đài muốn nói gì, nói một câu đánh trúng trọng điểm: "Tôi và Nhện Độc không cùng một đường, tôi có chuyện phải làm."