Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 814 : Chuyến săn hừng đông (30)

Ngày đăng: 03:10 20/04/20


Nửa giờ sau, Minh Thù đặt đũa xuống.



Cô kéo ghế đến giữa phòng, mắt nhìn Nhện Độc trên mặt đất: "Nói đi, các ngươi mời ta tới đây làm gì? Kế thừa đồ ăn vặt của các ngươi sao?"



Ai mời ngươi tới chứ! 



"Cô cho rằng trói ta lại, cô có thể an toàn rời khỏi nơi này sao?" Nhện Độc nén lửa giận, vừa rồi bị đánh đến nỗi trong đầu vẫn còn ong ong: "Bên ngoài đều là người của ta, biết điều thì nhanh thả ta ra!"



"Ta không định rời khỏi nơi này." Minh Thù mỉm cười. "Ta dự định kế thừa đồ ăn vặt của ngươi."



Nhện Độc trợn tròn mắt. 



Có ý gì?



"Vấn đề này bàn bạc lại sau, các ngươi mời ta tới đây làm gì?"



"Phì!" Nhện Độc mạnh miệng không chịu nói. 



Minh Thù đạp Nhện Độc một cái, khuôn mặt đập trên mặt đất, hoàn toàn không thể động đậy.



Cô chỉ vào gã đeo kính vẫn núp ở trên ghế sô pha: "Vậy ngươi nói đi."



Lý Kiếm Nhân dưới sự sai bảo của tiểu zombie, gầm gừ tiến lên kéo người kia tới trước mặt Minh Thù. 



Hắn nhìn Minh Thù, lại nhìn Nhện Độc đang giãy giụa trên mặt đất.



Sau đó tóm tóc gã đeo kính, bất ngờ ấn đầu hắn xuống đất.



Minh Thù nghe được tiếng trán của gã đeo kính đụng trên đất. 



Khóe miệng cô nhịn không được giãn ra: "Ngươi đập chết người rồi thì hỏi được cái gì?"



Bạo lực như vậy học từ ai?



Tiểu zombie cả ngày dạy hắn những thứ gì? 



"Grừ?" Lý Kiếm Nhân có chút không hiểu kéo người kia dậy, hắn làm không đúng sao?



Tiểu zombie ở bên cạnh mắt trợn trắng, đồ đần.



Trán gã đeo kính đã thành một mảng đỏ, kính mắt cũng nát, ánh mắt hoàn toàn mờ mọt, hắn chỉ mơ hồ nhìn người... zombie trước mặt mình. 



"Tôi nói, tôi nói, tôi nói."



Không đợi Minh Thù mở miệng, gã đeo kính một mạch khai báo.



Thật là đáng sợ. 



Hắn đã nói vua zombie khó đối phó, Nhện Độc còn không tin.




Hai ngày trước trong lúc vô tình nghe người ta nói tới Nguyên Dã mang về một người con gái, sau khi phát hiện ra là Hạ Vị, Nhện Độc liền có chủ ý này.



Không có số liệu thực nghiệm cũng không sao, có thể bắt người có sẵn tới nghiên cứu. 



Cho nên mới có một màn ngày hôm nay.



Nào biết trộm gà không được lại mất nắm thóc.



"Cho các ngươi hai lựa chọn." Minh Thù giơ hai ngón tay: "Mang theo người của các ngươi cút ra khỏi An Thành, hoặc là ta ném các ngươi ra An Thành cho zombie ăn." 



Nhóm zombie đáng yêu của trẫm rất đói khát.



"Ngươi đừng ức hiếp người quá đáng!" Nhện Độc mặt đỏ lên.



Minh Thù mỉm cười: "Ta không ức hiếp các người, chẳng lẽ bắt nạt zombie? Đều là đồng loại, cần gì phải đánh lẫn nhau, đương nhiên chỉ có thể để các ngươi thiệt thòi thôi." 



Nhện Độc: "..."



Bàn tay Minh Thù chống cằm, ánh mắt liếc qua khiến người ta say mê rung động: "Ngươi còn nửa giờ hạ mệnh lệnh, vượt quá thời gian ta sẽ giúp ngươi lựa chọn."



Nhện Độc: "..." 



Giết cô ta! Giết cô ta! Giết cô ta!



Nhện Độc có lòng muốn giết Minh Thù, nhưng không có năng lực để giết Minh Thù.



Hắn tức giận thở hổn hển, mấy phút sau, đột nhiên cười lạnh một tiếng, ác độc nói: "Ngươi không muốn biết Nguyên Dã đã đi đâu sao?" 



Trong tay hắn còn có Nguyên Dã, hắn còn có phần thắng.



Lông mày Minh Thù cũng không nhíu lại chút nào, nhẹ giọng nói: "Nếu hắn chết, ta sẽ băm ngươi ra."



Nhện Độc: "..." Phản ứng này không đúng! 



Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Minh Thù ăn đồ ăn vặt tiểu zombie cướp về, lắc ngón chân, dáng vẻ nhàn nhã.



Không hỏi xem Nguyên Dã ở đâu, cũng phải hỏi hắn làm sao rồi chứ.



Không hề lo lắng cho Nguyên Dã. 



Cũng không quan tâm tới sống chết của hắn.



Mồ hôi lạnh trên trán Nhện Độc theo gò má chảy xuống, mặt đất đã ướt một mảng nhỏ.



"Ba phút cuối cùng." 



Dây cung kéo căng trong đầu Nhện Độc dường như bị tiếng nói này chặt đứt, hắn mắt nhắm lại hét lớn: "Ta đi!"