Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 83 : Thần Y Khuynh Thành (30)

Ngày đăng: 02:57 20/04/20


Minh Thù cứ ăn xong đồ ăn như vậy, trước mặt bàn dân thiên hạ.



Minh Thù sống lại tràn đầy sức sống, không để cho quần chúng vây xem phản ứng kịp, kéo Tứ vương gia cho ăn thêm một trận đòn.



Quần chúng vây xem tiếp tục ngây ra.



Mẹ nó!



Nói đánh là đánh!



Không chơi như vậy mà.



"Nào, Tứ vương gia, nói ta biết, có phải là ngươi xúi giục người Tuyệt Hồn cốc tạo phản không?"



Tứ vương gia che khuôn mặt tuấn tú của mình, trong lòng như núi cao sụp đổ, đập đến đầu hắn ngây ngất choáng váng:



"Bổn vương... Nghe không hiểu cô đang... A..."



Hai tay Tứ vương gia bị bắt chéo ra sau lưng, trên trán hắn đầy mồ hôi lạnh.



"Có phải là ngươi làm hay không?"



"Ngươi..."



Tứ vương gia thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt: "Ngươi, ngươi muốn, ngươi muốn vu oan giá họa?"



Ngay cả một chứng cứ nàng cũng không có, lại một mực chắc chắn là hắn làm, trong lòng Tứ vương gia vừa nghẹn uất vừa phẫn nộ, vẫn chưa có ai dám đối xử với hắn như thế!



Minh Thù lật hắn lại, đạp lên ngực hắn, bội kiếm đẩy y phục bên hông hắn ra, chỉ vào dấu vết nào đó ở bên hông:



"Hoa Phất La trong Tây Lăng thành chỉ có Tứ vương phủ có."



Tứ vương gia liếc mắt nhìn bên hông mình, chẳng biết từ khi nào dính phấn hoa. Thế nhưng:



"Vậy thì sao?"



Minh Thù hất cằm về phía Nhất Minh bên kia: "Rất không may, trên người hắn cũng có."



Tứ vương gia theo bản năng nhìn về phía Nhất Minh bên kia, Nhất Minh cúi đầu kiểm tra mình, tìm được phấn hoa Phất La trong tay áo, sắc mặt hắn liền tái nhợt.



Hoa Phất La là một loại hoa rất khó trồng, đến từ nước khác, cách Tây Lăng thành cả ngàn dặm. Có chút không cẩn thận, hoa này sẽ héo chết, chỉ cần đem hoa Phất La đến Tây Lăng thành sẽ tốn rất nhiều công sức.
Nhất Minh lắc đầu: "Ta thực sự không biết, mỗi khi có mệnh lệnh mới, đều là hắn liên lạc với chúng ta, chúng ta chỉ theo lệnh hành sự."



Minh Thù chống cằm, mày nhướng cao, liếc Tứ vương gia.



Nam nhân mà!



Không nằm ngoài sự tài phú, nữ nhân và quyền lực.



Bây giờ đế quân lớn tuổi, lại chậm chạp chưa định ra thái tử đương triều, mà mọi người đều biết Phượng Thành có hy vọng trở thành thái tử đương triều nhất, nên Tứ vương gia có chút tâm tư gì đó cũng không kỳ lạ.



Hoành Diên muốn Tuyệt Hồn cốc, Tứ vương gia muốn ngai vàng đế quân, nếu như hai người hợp tác...



Nói không chừng còn có dã tâm lớn hơn.



"Hắn là người Tuyệt Hồn cốc của ngươi."



Tứ vương gia cắn răng, mạnh mẽ phản bác: "Ngươi muốn hắn nói cái gì đương nhiên sẽ nói cái đó, ngươi vu oan ta rốt cuộc có mục đích gì?"



"Ta còn chưa nói chuyện, ngươi gấp cái gì, chột dạ à?"



Nụ cười Minh Thù có chút chói mắt.



"..."



Tứ vương gia nghẹn họng, ý hận sinh sôi trong lòng.



"Đế quân đến... "



Tiếng hô sắc nhọn phía sau vang lên, minh hoàng từ từ loan giá đến gần. Nam nhân mặc long bào, bị mọi người vây quanh đi vào trong, dáng người cao ngất, tuổi trên dưới 50, không thể nhìn ra chút tâm tư nào trên gương mặt uy nghiêm. Ngay cả khi người thấy Tứ vương gia bị Minh Thù đánh thành đầu heo, thần sắc cũng không chút nào gợn sóng, cả người lộ ra khí chất đế vương.



Tình cảnh này, đột nhiên giống như bị người ta kìm hãm chậm lại.



"Các ngươi làm loạn gì ở đây?"



Giọng đế quân vô cùng vang dội, đánh vỡ gông xiềng thời gian: "Các ngươi xem trong cung thành chỗ nào? Là nơi các ngươi chơi đùa sao?"



Ngày thọ thần yên ổn, lại có người cầm đầu gây sự ở cung môn, khiến cho tất cả mọi người đều tụ tập ở chỗ này, người chờ nửa ngày ở hậu diện cũng không có ai vào trong.



Lửa giận trong lòng đế quân có thể nói đã đạt đến cực hạn, nếu như không phải chú ý hình tượng của mình, đế quân có thể phải nổi bão ngay tại chỗ.