Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 868 : Kiếm phá thương khung (10)

Ngày đăng: 03:11 20/04/20


Minh Thù nhìn kẽ tay bị chảy máu.



Thanh kiếm mục nát này vậy mà lại có khế ước với nàng?



Hắc kiếm đang vùng vẫy một cách điên cuồng, dường như vùng vẫy để cho máu của Minh Thù chảy xuống. 



Hắc kiếm vùng vẫy một lúc, đột nhiên "bịch" một tiếng rơi xuống đất.



Nếu dựa theo lời của một nam nhân, vậy đại khái là "cái ấy của nam nhân bị tê liệt" thì đời này không còn luyến tiếc.



Trong sân mọi người đang mắt chữ a mồm chữ o nhìn bọn họ. 



Cho nên bây giờ là tình huống gì?



Yêu nữ đánh thắng thanh kiếm kia?



Hắc kiếm đột nhiên dựng đứng, màu đen trên thân kiếm chậm rãi chuyển thành màu đỏ, ngay cả dòng chữ trên thân kiếm cũng bắt đầu biến đổi. 



Minh Thù: "..." Ngươi dừng tay lại cho trẫm!



Hắc kiếm biến mình thành Hy Tà kiếm.



Ngay cả khí tức cũng giống nhau! 



"Hy Tà kiếm..." Lăng sư huynh hô lên một tiếng.



Các đệ tử vừa nghe liền tức giận: "Yêu nữ, ngươi dám gạt bọn ta!"



Bọn họ thiếu chút nữa thì tin! 



Minh Thù: "..."



Đây thật sự không phải là Hy Tà kiếm.



"Thả sư muội ra!" 



"Yêu nữ, hôm nay ta liều mạng với ngươi!"



Đệ tử của Vô Cực kiếm tông không quan tâm sự ngăn cản của Lăng sư huynh, đánh về phía Minh Thù.



Khóe miệng Minh Thù giật giật một cái, nhấc thanh kiếm Hy Tà giả ngăn cản sự tấn công của bọn họ. 



Rất tốt!



Chẳng những khí tức giống nhau mà ngay cả năng lực cũng giống nhau.



-



Minh Thù lấy hơi chống đỡ thanh kiếm giả, lấy một quả trái cây cuối cùng từ trong túi ra cắn một miếng, nước trái cây ngọt ngào lan tỏa trong miệng, tâm trạng của nàng thoáng chốc chuyển biển tốt đẹp.



Ở trong sân đệ tử của Vô Cực kiếm tông ngã trái ngã phải, ngay cả Lăng sư huynh cũng không ngoại lệ.



Hy Tà kiếm pháp rất tốt! 




Có điều vận khí nàng thật tốt.



Như vậy mà không sao. 



"Không sao." Tô Dĩ Thu muốn hỏi nàng ta vì sao đẩy mình, nhưng bản thân lại không chứng cứ, cuối cùng đành đem lời nuốt vào.



"Sư huynh." Phương Vãn đi đến phía người vừa tiến vào: "Các sư huynh và sư đệ khác đã tìm thấy chưa?"



Tô Dĩ Thu gục đầu xuống, đi chăm sóc các sư huynh đệ vừa tìm về được. 



"Đều tìm được rồi." Lăng sư huynh thản nhiên nói.



Hai đệ tử bị bắt đi đầu tiên là thảm nhất bị mất hết toàn bộ tu vi, sau này chỉ có thể làm người bình thường.



Nam nhân bị trói ở một bên điên khùng châm chọc: "Đã nói với các ngươi rồi buổi tối không nên ra ngoài." 



"Những thứ đó rốt cuộc là cái gì?" Có người níu áo nam nhân kia hỏi.



Nam nhân khịt khịt hai tiếng: "Ai biết, dù sao không phải thứ gì tốt.”



Lăng sư huynh tiến lên: "Thanh kiếm trong ao kia vẫn luôn ở đó?" 



Nam nhân: "Cái này lừa các ngươi có gì tốt, yêu tinh nơi này đều biết."



Lăng sư huynh nhíu mày.



Cái ao kia đã khô kiệt, mà thanh kiếm kia cũng không thấy đâu. 



Bọn họ tận mắt nhìn thấy nó và Minh Thù đánh nhau, sau đó không hiểu sao lại biến thành Hy Tà kiếm...



Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?



Ánh mắt Lăng sư huyh quét về phía Phương Vãn bên cạnh. 



Nam nhân nhận thấy được điều lạ thường: "Xảy ra chuyện gì, thanh kiếm kia làm sao?"



"Không thấy thanh kiếm kia nữa, linh tuyền cũng khô kiệt." Có đệ tử trả lời.



"Khô kiệt?" Giọng nói nam nhân the thé vang lên: "Các ngươi làm cái gì sao?" 



"Đều là yêu nữ kia, tất cả những điều này nhất định là do yêu nữ kia giở trò."



Lăng sư huynh tỉnh táo hơn so với bọn hắn, nàng cùng rơi xuống cùng với bọn họ, khẳng định ở đây không có quan hệ gì với nàng, nhưng hôm qua nàng đối với những bóng đen kia...



Còn có thanh kiếm kia, lẽ nào nàng đánh tráo thanh kiếm trong ao? 



Mặc kệ là vũ khí gì, ngâm trong linh tuyền một chút, năng lực tuyệt đối sẽ tăng mạnh.



Dường như chỉ có như vậy chỉ mới có thể giải thích rõ, vì sao thanh kiếm kia biết biến thành Hy Tà kiếm.



"Yêu nữ gì? Trước đó không phải ta từng nói qua với các ngươi, mọi thứ ở nơi này đều chống đỡ là vì dòng linh tuyền kia sao? Các ngươi, đám người điên này!" Nam nhân tâm tình kích động.