Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 949 : Thần thám thấy quỷ (29)

Ngày đăng: 03:12 20/04/20


Cố Tri ngất đi từ lúc nào không hề hay biết. Đến khi hắn tỉnh lại, Minh Thù sớm đã không còn ở trong phòng.



Cố Tri: “…”



Cố Tri không tình nguyện mặc quần áo vào. 



Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?



Hắn kiểm tra người mình, không mất tay mất chân, cũng không mọc thêm thứ gì kỳ quái.



Thân thể không có chỗ nào kỳ lạ cả. 



Nhưng hắn làm sao có thể bị hôn đến choáng váng cả người được?



Lúc Cố Tri bước xuống dưới khách sạn, thời gian ăn cơm cũng đã qua. Từ trong đám người đang vui vẻ trò chuyện, Hà Nhân Niệm nhìn thấy Cố Tri thì lập tức vui mừng ra mặt.



Gã lập tức giơ tay ra hiệu chào hỏi hắn. 



Cố Tri bước tới, hai tay vẫn để yên trong túi quần: “Có nhìn thấy Thiên Tuế không?”



“Không thấy.” Hà Nhân Niệm lắc đầu: “Không phải cô ấy ở cùng với cậu sao? Mà… hai người…”



Hai mắt của Hà Nhân Niệm ánh lên những tia nhìn đầy ẩn ý. 



Tất nhiên mọi thằng đàn ông đều hiểu ánh mắt đó nghĩa là gì.



Cố Tri nhấc cao cổ áo lên giả vờ như không hiểu. Trên cổ hắn vẫn còn những dấu vết cô lưu lại, hắn không muốn cho người khác nhìn thấy chúng.



Đó là những dấu hôn cô để lại riêng cho mình, làm sao có thể tùy tiện cho người khác xem. 



[Cửu thiếu à, cậu biết như thế này gọi là gì không?]



Là gì?



[Là loại người trong nóng ngoài lạnh.] 



Cố Tri cười lạnh, các ngươi có muốn lão tử đây biểu diễn độ lạnh cho mà xem không.



[….] Một khi Cửu thiếu đã muốn xuất chiêu, đừng dại gì mà động vào hắn.



“Nào Cố Tri, qua đây cùng tâm sự đi.” 



“Cố Tri, từ khi tốt nghiệp xong là chẳng thấy mặt mũi của cậu đâu, nghe nói cậu không thừa kế gia nghiệp, vậy bây giờ cậu đang làm gì?”



Một người ở bên kia vẫy tay gọi Cố Tri.



Cố Tri đem tất cả căm phẫn trong lòng liếc bọn họ một cái, Hà Nhân Niệm đau đầu đỡ trán, ông nội này lại đang muốn lôi kéo thù hận rồi. 



“Không làm gì cả, chỉ bắt chước làm một tên chơi bời lêu lổng giống như các cậu mà thôi.”



Mọi người: “…”



“E hèm, mọi người không cần để ý đến cậu ấy, chắc là chưa được thỏa mãn nhu cầu ấy mà.” Hà Nhân Niệm vội vàng tiếp lời: “Chúng ta nói đến chỗ nào rồi ấy nhỉ?” 



“Cố Tri có bạn gái rồi đúng không? Lúc trước đã từng nhìn thấy cô ấy trong đám bạn của cậu.”



Không biết tên nào lắm chuyện tiếp tục hỏi: “Tại sao không mang cô ấy đến đây?”
“Tôi muốn biết tất cả về gia tộc nhà họ Thiên.” Minh Thù lặp lại một lần nữa, còn bổ sung thêm một câu: “Tôi không hiểu rõ về người của Thiên gia cho lắm.”



“Cô…”



Minh Thù biết rõ Lưu Tuyền đang nhìn mình, hơn nữa còn nhìn bằng ánh mắt đỏ rực như lửa. 



“Gia tộc nhà họ Thiên chằng có đời nào giống đời nào, Thiên Lễ chưa từng dạy cô điều đó sao?”



Thiên Lễ là tên của cha nguyên chủ.



“Ông ấy mất tích rồi.” 



Lưu Tuyền: “…”



Từ khi bắt đầu cuộc đối thoại đến khi nói ra việc cha cô bị mất tích… nụ cười nhạt trên gương mặt cô vẫn được giữ nguyên.



Lúc này Lưu Tuyền mới không dám coi thường người trước mặt. 



“Cô muốn biết chuyện gì?”



Minh Thù mỉm cười: “Thì ra chuyện gì bà cũng biết.”



Lưu Tuyền im lặng một lúc lâu rồi nói tiếp: “Cô chỉ muốn biết chuyện này? Không có mục đích gì khác chứ?” 



“Bà cho rằng tôi còn có mục đích nào nữa?”



“Các ngươi cũng không phải loại tốt đẹp gì.” Lưu Tuyền mắng nhỏ hai tiếng, cũng không biết là đang mắng ai.



Mắng xong, Lưu Tuyền bắt đầu kể về gia tộc nhà họ Thiên. 



Không có cách nào quay ngược lại xem được khởi nguồn của Thiên gia.



Ai cũng không nhớ rõ được họ bắt đầu xuất hiện khi nào, cho đến lúc danh tiếng của họ dần dần vang xa thì trong mắt của đám quỷ, bọn họ chính là một con quái vật khổng lồ.



Vì sao lại như vậy? 



Vì người nhà họ Thiên rất khiêm tốn, không vì tiền cũng không vì danh lợi.



Ngàn năm trước, sức mạng của bọn quỷ không có yếu như bây giờ nên ai cũng đều đụng phải chúng.



Đó cũng là lúc các pháp sư bắt quỷ trừ ma xuất hiện mỗi lúc một nhiều, các môn phái cạnh tranh nhau gay gắt. 



Thế rồi người ta cũng phát hiện ra rằng biện pháp của Thiên gia hoàn toàn không giống với bọn họ.



Mục đích duy nhất của Thiên gia là muốn thu phục bọn quỷ.



Đương nhiên là trong thời kỳ tranh đấu để xưng vương lúc đó, lệ quỷ ác quỷ ngập tràn, Thiên gia tất nhiên sẽ có thể bị trừ khử. 



Lợi hại hơn là trước mặt những người diệt quỷ, người nhà họ Thiên hành động dễ dàng giống như cắt một miếng đậu phụ.



Lúc ấy đã có không ít người ganh ghét với họ.



Chính vì thế, bọn họ tất nhiên là sẽ ra tay với Thiên gia. 



Thế nhưng, người nhà họ Thiên bẩm sinh đã biết sử dụng một loại pháp thuật có tên là Ngự Quỷ thuật.