Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 957 : Minh chủ chỉ giáo (2)

Ngày đăng: 03:12 20/04/20


Minh Thù cho Bánh Bao thấy rõ, thế nào gọi là kẻ tham ăn chân chính.



Bánh Bao rất nhanh thì gia nhập đại đội ngơ ngác của phòng bếp.



Ăn xong Minh Thù còn ở ngay trước mặt bọn họ lấy hai cái bánh bao, cổ đại chính là không tốt ở chỗ này, các loại đồ ăn rất ít chỉ có thể gặm bánh bao. 



Phủ minh chủ thật lớn, Minh Thù đi trên hành lang quanh co mất một lúc lâu cũng chưa về tới phòng của mình.



Lúc đi tới phòng bếp, cũng không thấy xa như vậy.



Minh Thù đi mệt, ngồi lên hành lang nghỉ ngơi. 



Hành lang ở dưới một mảng trúc xanh, rừng trúc tươi tốt, ở giữa là một lối nhỏ, gió thổi rì rào.



Nhưng trong âm thanh kia, còn lẫn vào tiếng thở dốc không bình thường.



Minh Thù nhìn vào bên trong rừng trúc, chống tay trên hành lang, không tiếng động nhảy xuống đi vào trong rừng trúc. 



Sâu trong rừng trúc, có một tảng đá lớn cao khoảng nửa thân người, lúc này hai người đang quấn lấy nhau ở phía trên, y phục dù chưa cởi sạch nhưng tư thế kia…



Minh Thù ngồi xổm ở bên cạnh, gặm hết bánh bao của mình, bên kia vẫn chưa xong.



Minh Thù đang muốn đi ra ngoài vạch mặt, tiếng của Bánh Bao truyền tới: "Minh chủ… Minh chủ…" 



Hai người đang đắm chìm quên mình bị giọng nói này thức tỉnh, hai người nhanh chóng sửa lại quần áo ngay ngắn đi về một phía khác.



Minh Thù: "…"



Bánh Bao từ bên ngoài rừng trúc chạy vào, thấy Minh Thù ngồi xổm dưới đất, lập tức khẩn trương tiến lên: "Minh chủ, người sao vậy? Không thoải mái sao?" 



"Ta không phải bảo ngươi không được ồn ào sao?"



Dọa cho phiếu đổi đồ ăn vặt của trẫm chạy mất.



"Vâng…" Bánh Bao vò đầu, nhỏ giọng giải thích: "Nhưng ta cũng đâu nói lớn lắm đâu." 



Hắn lần này đã nói rất nhỏ.



Trước đây…



Hắn gọi như vậy, minh chủ cũng đâu có nói gì. 



Minh Thù đứng lên, tủm tỉm cười nhìn Bánh Bao: "Lần sau kêu la nữa, ta rút lưỡi ngươi xào rau ăn."



Bánh Bao lấy tay che miệng, hoảng sợ lùi lại hai bước, vội vàng nói: "Ta không gọi, ta không gọi nữa."



Minh Thù đi ra khỏi rừng trúc:"Gọi ta làm gì?" 



Bánh Bao cẩn thận đuổi theo: "Có người cầu kiến, dường như bị…"
"Vua đầu bếp thật lợi hại như vậy sao?" 



Bọn người hầu đối mặt nhìn nhau, một người nhỏ giọng trả lời: "Nghe nói so với đầu bếp trong cung còn làm tốt hơn, người của Ma giáo thật ghê tởm, không biết lấy thủ đoạn hèn hạ gì lại có thể chiêu mộ được Trù vương…"



"Ồ."



Minh Thù như có điều suy nghĩ gật đầu. 



Mọi người: "…" Minh chủ đây là có ý gì?



-



Khi tin tức từ phái Thanh Hư truyền về đã là mấy ngày sau. 



Phái Thanh Hư quả nhiên đã bị tiêu diệt toàn bộ, xét thấy từ những vết thương trên người của đệ tử phái Thanh Hư, đúng là do người của Ma giáo làm.



"Ma giáo diệt toàn bộ phái Thanh Hư, việc này… Minh chủ, chúng ta hãy cho gọi các môn phái còn lại tới đây bàn bạc kế sách!"



Chuyện lớn như vậy, minh chủ nếu không xử lý tốt, đến lúc đó lại bị người ta lời ra tiếng vào. 



Minh Thù gác chéo chân ăn nho: "Tổng bộ của Ma giáo ở đâu?"



"Ơ…" Bánh Bao không biết Minh Thù hỏi việc này làm gì, nhưng vẫn nói cho Minh Thù.



Minh Thù: "Lấy vũ khí." 



Bánh Bao rất mơ hồ: "Lấy vũ khí… để làm gì?"



Diễn viên Minh Thù lập tức xuất ra khí khái sứ giả chính nghĩa: "Thân là minh chủ võ lâm, đương nhiên muốn lên ngựa đi đầu, trước đoạt đầu bếp… trước tiên giúp phái Thanh Hư lấy lại công đạo."



Bánh Bao: "…" Trước tiên mời minh chủ bỏ quả nho trong tay xuống đã rồi tiếp tục nói. 



Còn ngươi nữa dừng lại làm gì? Trước tiên ngươi muốn cướp cái gì?



Chúng ta đường đường là phủ minh chủ!



Minh Thù không phải tùy tiện nói ra, nàng nói rất nghiêm túc. 



Bánh Bao lén lút tự nhủ, triệu tập những người trong phủ minh chủ có thể chiến đấu.



"Minh chủ, chúng ta có lẽ không phải là đối thủ của Ma giáo, người thực sự muốn đi?"



Minh Thù nói rất đàng hoàng: "Ma giáo là cái gì chứ." 



Nhớ năm đó trẫm cũng là giáo chủ của Ma giáo.



Minh Thù vung cánh tay lên: "Mọi người, đi!"