Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 974 : Minh chủ chỉ giáo (19)

Ngày đăng: 03:13 20/04/20


Minh Thù phát hiện Bánh Bao bắt đầu thăm dò nàng.



Đối với nàng khác thường lâu như vậy, Bánh Bao mới bắt đầu thăm dò nàng, nàng cũng rất nghi ngờ chỉ số thông minh của Bánh Bao.



Nhưng mà Bánh Bao thăm dò hồi lâu cũng không được kết quả gì. 



Minh Thù ngoại trừ thay đổi hơi lớn trong tính cách, các chỗ còn lại cũng không thay đổi nhiều lắm.



Minh Thù sẽ không thay đổi thói quen hằng ngày của nguyên chủ hoặc nói là lười đi thay đổi.



Ngược lại nàng cũng không thói quen đặc biệt gì, dựa theo nguyên chủ thì đối với thân thể này mà nói thoải mái hơn. 



Sự khác thường của Bánh Bao, Dung Ly cũng cảm thấy được.



Nhưng mà Bánh Bao rời xa vợ hắn càng tốt.



Sao vợ hắn có thể đến gần những phàm phu tục tử này? 



Đám người kia đối với lập trường của Minh Thù, không có bất kỳ người nào đảm đương thuyết khách.



Thế nhưng nàng đột nhiên bỏ chạy, vẫn gây nên bàn tán xôn xao trong đám người.



Tin tức nàng lâm trận lùi bước rất nhanh truyền khắp mọi nơi. 



Minh chủ đoan chính lại vứt bỏ nhiều người như vậy để rời khỏi vào lúc này, có thể tưởng tượng được danh tiếng lúc này của nàng xấu đi bao nhiêu.



"Minh chủ, chúng ta thực sự phải rời đi sao?" Dung Ly nhỏ giọng hỏi.



"Nếu không thì làm bia đỡ đạn sao?" 



Dung Ly nhìn về hướng ngọn núi, nhất thời không nói tiếp.



"Thế nào, ngươi muốn lên đó?" Minh Thù nắm cằm của hắn khiến hắn xoay đầu lại: "Nếu ngươi muốn lên đó, ta cũng có thể phái người tiễn ngươi lên nhưng ta sẽ không nhặt xác cho ngươi."



Dung Ly liền vội vàng lắc đầu: "Ta... Ta chỉ là lo lắng, như vậy sẽ có người tìm phiền phức cho minh chủ hay không." 



Minh Thù thu tay về, lông mi rũ xuống: "Tìm phiền phức cho ta cũng không ít, nhiều một người cũng không sợ, ít đi một người cũng không sao." Chẳng sao cả.



Dung Ly mở miệng nhưng không phát ra tiếng.



Hắn thừa dịp mọi người không chú ý, nhanh chóng hôn một cái trên mặt Minh Thù. Sau đó chống mặt trên xe ngựa, một dáng vẻ xấu hổ. 



Minh Thù đè đầu hắn xuống vò vò: "Lên xe."



"Ồ..."



Dung Ly dùng cả tay chân để leo lên xe ngựa. 




Trác công tử cắn răng nhưng vẫn đè thấp giọng xuống, không muốn để người bên kia nghe.



"Hửm?" Minh Thù thả tay xuống: "Ngươi thực sự vẫn không tức giận? Lợi hại nha, nếu người của ta như vậy, ta không chặt hắn thành tám khối cho chó ăn, tên của ta sẽ viết ngược." 



Trác công tử đội mũ xanh: "..."



Trước đây hắn phát hiện quan hệ của Khương Linh và thiếu bảo chủ có chút mập mờ. Vừa mới nhìn thấy không tức giận là giả, nhưng mà Khương Linh...



Vừa nghĩ tới Khương Linh dùng ánh mắt thương hại nhìn hắn, hắn lại không nhẫn tâm. 



Hắn không biết ra ngoài sẽ đối mặt như thế nào.



Minh Thù từ trên cây nhảy xuống, mang theo lá cây vang lên tiếng sột soạt.



Hai người quên trời đất bên đó dường như chưa tỉnh, chỗ nên cởi cũng cởi gần hết. 



"Nam nhân tam thê tứ thiếp, nữ nhân tam phu tứ quân hình như cũng chẳng là gì nhưng mà ta vẫn rất khâm phục ngươi." Minh Thù bước hai bước đến chỗ của Trác công tử: "Người luyện kiếm đều giống như ngươi vậy?"



Trác công tử nhíu mày, câu nói trước đó hắn nghe hiểu nhưng câu phía sau có ý gì?



"Thanh La, ngươi làm gì vậy?" 



Trác công tử thấp giọng trách cứ một tiếng.



Minh Thù đi về hướng Khương Linh bọn họ.



"Ra ngoài." 



"Không cho phép!" Trác công tử ngăn lối đi của Minh Thù.



"Bà nó..."  Nụ cười Minh Thù khoa trương: "Ngươi luyện kiếm luyện đến tẩu hỏa nhập ma rồi sao?"



Minh Thù đột nhiên duỗi tay, Trác công tử theo bản năng ngăn cản nhưng Minh Thù cũng không phải công kích hắn, chỉ là tóm lấy hắn hất hắn ra. 



Hai người bên kia đã lăn lộn trên mặt đất, Trác công tử đột nhiên bị hất ra, bị dọa một phen.



Khương Linh luống cuống tay chân đứng lên, kéo y phục che thân thể.



"Trác đại ca... Ta... Chúng ta... Trác đại ca, không phải như những gì huynh thấy..." Khuôn mặt Khương Linh ngại ngùng ửng đỏ có chút gợi tình, cô ta lo lắng muốn giải thích nên nói năng lộn xộn, càng giải thích càng hỗn loạn. 



"Bé đáng yêu, sao nàng có thể quên Trác đại ca thân yêu của nàng?" Minh Thù đẩy bụi cây đi ra: "Một mình hắn cô đơn biết bao."



"Thanh La!"



Giọng của Khương Linh có chút sắc bén, đôi mắt thắt chặt một lúc, nàng ta...sao lại ở chỗ này?