Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 986 : Đại thần kiêm chức (2)

Ngày đăng: 03:13 20/04/20


Minh Thù từ ký túc xá đi ra, lại nhận được điện thoại của giáo viên hướng dẫn, bảo cô qua đó một chuyến.



Nghề chính của Kỷ Hòa là học thạc sĩ, nghề phụ mới là chơi trò chơi.



“Giáo sư, thầy tìm em?” 



“Vào đây vào đây.” Giáo sư là một ông già hói đầu, bóng loáng như bóng đèn.



Ông già hói đầu giao cho Minh Thù một tệp tài liệu: “Đây là tài liệu dự án Vân Hành, mấy ngày nữa em đi báo cáo!”



Dự án Vân Hành? 



Minh Thù lục lọi trí nhớ một chút, cũng là liên kết với công nghệ ba chiều hiện giờ, dự án này do chính phủ thành lập, nghe nói sau này phải vận dụng đến quân sự.



Nhưng…



Hình như nguyên chủ đã từ chối mà? 



“Em…”



“Kỷ Hòa à.” Ông già đầu hói gào lên cắt lời cô: “Với năng lực của em, cho dù dự án này có thành công hay không thì tiền đồ sau này của em cũng không cần lo lắng.”



Trẫm đến để kéo giá trị thù hận, không phải đảm đương học thạc sĩ! 



“Dù sao tôi vất vả lắm mới đưa em vào được, nếu em không đi, tôi sẽ nhảy xuống từ chỗ này.” Ông già đầu hói đột nhiên đứng lên, bám vào cửa sổ trèo lên phía trên.



“…” Đây là việc mà một giáo viên hướng dẫn như thầy có thể làm sao?



“Em có đồng ý hay không, không đồng ý là tôi nhảy đấy.” 



“…” Minh Thù giật nhẹ khóe miệng: “Em đi em đi, còn nữa, đây là lầu một.”



Ông già đầu hói chí khí hùng hồn: “Lầu một thì làm sao, một lão già như tôi thì lầu một cũng có thể xảy ra chuyện.”



Minh Thù: “…” 



“Đi thôi đi thôi, nhớ đến đó báo cáo.” Ông già đầu hói phất tay đuổi người.



Hạt giống tốt như vậy, sao có thể để mai một.



Đứa trẻ này cái gì cũng tốt, chỉ là có chút… không ôm chí lớn. 



Còn nhớ trước đây ông trò chuyện với cô, hỏi sau này cô sẽ làm gì, cô lại nói là muốn chơi trò chơi!



Mê muội mất cả ý chí!







Minh Thù rời khỏi chỗ giáo viên hướng dẫn, mở túi tài liệu ra liếc nhìn, là tài liệu của cô và một tấm thẻ thông hành, cùng với địa chỉ báo cáo.



Minh Thù "hừ" một tiếng cất đi mấy thứ này.
Những người này đều là đại thần tàn phá bảng xếp hạng các trò chơi lớn, thuộc kiểu… đại thần ghé thăm bên ngoài giới game thủ. 



Những người này đều là nguyên chủ chơi trò chơi lâu ngày quen biết nhau, cho dù câu lạc bộ cũng chưa chắc có thể đào đâu ra được nhiều đại thần như vậy.



Quan hệ giữa nguyên chủ và bọn họ không tệ, có điều trong kịch bản nguyên chủ vốn dĩ không tìm bọn họ hợp thành chiến đội.



Có lẽ là sợ làm phiền bọn họ, giao tình của bọn họ bị giới hạn trong trò chơi, chuyện của bản thân cô không thể phiền đến người khác. 



Nhưng Minh Thù thì khác.



Cô mặc kệ.



Phong Hỏa Tận Khởi: Vấn Linh thành lập chiến đội, ai có hứng thú? 



Phi Thiên: Ái chà, Phong Thần, đã lâu không gặp.



Tiểu Khả Ái: Phong Thần Phong Thần, nhìn thấy người hâm mộ nam của anh chưa?



Nhật Nguyệt Trọng Quang: Vấn Linh? Phong Thần, anh muốn chơi chuyên nghiệp rồi? 



Thanh Thu Chủng: Có phải Phong Thần sắp tốt nghiệp rồi không?



Kim Dạ Nguyệt: Thanh Thu, cậu có phải kẻ ngốc không vậy? Phong Thần từng nói hắn học thạc sĩ mà?



Thanh Thu Chủng: Khụ khụ khụ… Cái này không phải là bận quá nên quên sao? Có điều chiến đội nhiều quy tắc, tôi không muốn đi lắm… Nhưng Phong Thần mời thì lại khó từ chối. 



Hoàng Hạc Tây Quy: Đúng là câu lạc bộ nhiều quy tắc, rất phiền.



Bên dưới là một đám người hùa theo, câu lạc bộ gì đó thật có chút phiền phức, quản đông quản tây.



Minh Thù ngẩng đầu nhìn Vương Hà Dương: “Câu lạc bộ của các anh nhiều quy tắc không?” 



“Không… Không tính là quá nhiều...” So với câu lạc bộ khác, quy tắc của bọn họ chắc là ít hơn.



“Nếu đám người kia chỉ muốn đảm bảo thi đấu sẽ thắng, bình thường bọn họ làm gì các anh có thể không hỏi tới, không quản sao?”



“Cái này…” 



“Tài trợ vào đội.”



Vương Hà Dương: “…”



Làm người chơi giàu có! 



Vương Hà Dương nói muốn ra ngoài gọi điện thoại, sau khỉ trở về liền đồng ý đề nghị của Minh Thù nhưng phía hợp đồng sẽ có thay đổi.



Minh Thù nói lại một lần với người bên trong, đặc biệt nhấn mạnh tài trợ vào đội.



Kẻ giàu có bày tỏ không thành vấn đề.