Hệ Thống Xuyên Nhanh Theo Yêu Cầu

Chương 1 : Tiết tử

Ngày đăng: 16:22 30/04/20


Lâm Mặc nhớ tới phút trước mình còn đang đứng trên đường, một chiếc xe lao nhanh vào cậu, tiếp sau đó là bóng tối vô tận. Cảm giác đau đớn toàn thân khiến cậu hôn mê ngất đi, mùi tanh nồng của máu như vẫn còn vương vấn trước mũi.



Vậy là cậu đã chết, không phải vì căn bệnh tim mà trước giờ vẫn luôn khiến cậu bận tâm, lại vì một chiếc xe vượt đèn đỏ.



Nội tâm Lâm Mặc hiện tại: (╯‵□′)╯︵┴─┴



Cậu đau khổ chịu đựng bị bệnh giày vò mấy chục năm, hết kiêng cái này nhịn cái kia, uống đủ loại thuôc, cái gì cũng không được làm chỉ sợ lên cơn sẽ đi đời. Giờ thì hay rồi, bệnh chưa lên cơn cậu cũng đã đi đời. Bác sĩ bảo với bệnh tim này cậu chỉ có thể sống tối đa tới năm ba mươi tuổi, nhưng cuối cùng mới có hai mươi tuổi cậu đã bị xe tông chết rồi.



Lâm Mặc không biết chết vì bệnh tim hay bị xe cán cái nào đau hơn, nhưng nếu biết trước có ngày hôm nay, trước đó cậu sẽ tự buông thả chính mình sống cho thoải mái. Dù sao cũng phải chết, giữ mình kham khổ vào cũng có sống thọ hơn đâu.



Thở dài một hơi, cậu bắt đầu quan sát xung quanh. Nơi này tối đen như mực, nhưng không hiểu sao cậu vẫn có thể nhìn rõ cơ thể của mình. Không trong suốt hay lơ lửng như trong mấy bộ phim ma, mà là thân thể hệt như bằng xương bằng thịt của Lâm Mặc lúc còn sống. May mà không có mấy vết máu me hay tứ chi biến dạng do bị cán, bằng không trái tim nhỏ bé của cậu sẽ chết lần hai mất.



Lâm Mặc bắt đầu đi vòng vòng, nhưng rồi cậu nhanh chóng nhận ra chỉ có thể tới lui trong một khoảng nhất định, nếu muốn đi xa hơn sẽ bị một bức tường vô hình chặn lại. Bị nhốt cũng không vui vẻ gì, cậu đã hơi sốt ruột đi đi lại lại trong không gian này. Âm phủ làm ăn cũng tắc trách quá đi, xác đã lạnh, hồn cũng muốn tan thành mây khói luôn rồi mà chưa thấy ai tới đón. Nội tâm Mặc bé nhỏ loạn cào cào đã chuẩn bị cào tường thì một giọng nói máy móc nhưng không hề lạnh lùng vang lên.



[Đinh! Hệ thống xuyên nhanh theo yêu cầu sẵn sàng phục vụ ký chủ, mã số của tôi là XN000419, ký chủ có thể gọi tôi là 419]



Lâm Mặc mở to mắt nhìn vật thể hình cầu tròn xoe lơ lửng trước mặt. Thứ này bảo là kim loại cũng không giống, mà nói cụ thể vật liệu gì cậu lại nghĩ không ra. Mà khoan đã, hệ thống xuyên nhanh theo yêu cầu?



"Hệ thống? Xuyên nhanh?"



[Đúng vậy, mục đích tồn tại của hệ thống là giúp các ký chủ có cơ hội trải nghiệm nhân sinh thú vị ở các thế giới khác nhau, làm lại cuộc đời. Quan trọng nhất là ký chủ có cơ hội đạt được linh hồn bất tử, thậm chí là trở thành thần!]



Lâm Mặc ôm tim hai giây. Hít vào thở ra, đúng vậy, bình tĩnh nào. Có trời mới biết nội tâm cậu đang kêu gào như thế nào. Là một bệnh nhân bệnh tim không được làm việc nặng, thú vui lớn nhất của cậu là đọc tiểu thuyết trên mạng. Cho nên đối với những thứ như hệ thống đây cậu cũng không phải không biết gì. Vì vậy ngay cả khi nó giới thiệu một tràng dài như vậy, cậu cũng không đến mức chỉ tay vào cái cục tròn tròn kia hô to "Yêu nghiệt phương nào mau hiện nguyên hình!". Nhưng nếu bảo chấp nhận ngay sự thật này thì vẫn hơi quá sức.




[Vậy chúng ta bắt đầu nhé? Xin ký chủ đặt tay lên bản hợp đồng trước mặt]



Đối diện Lâm Mặc lóe sáng rồi bất ngờ xuất hiện một tờ giấy trắng ghi rõ những điều khoản, ưu đãi cũng như trách nhiệm của hai bên. Sau khi kiểm tra vài lần không có vấn đề gì, cậu dứt khoát đặt tay xuống. Bản hợp đồng lại lóe lên thêm lần nữa rồi biến mất, nhưng Lâm Mặc có thể cảm giác được từ sâu trong linh hồn xuất hiện một dấu ấn vô hình.



[Ký khế ước hoàn tất. Hệ thống 419 sẵn sàng phục vụ ký chủ. Xin hỏi cậu muốn tiếp nhận nhiệm vụ ngay lập tức hay không?]



"Đồng ý."



[Xin ký chủ đưa ra yêu cầu. Do giới hạn của hệ thống, ký chủ chỉ có thể gói gọn yêu cầu của mình trong vòng bốn từ, vượt quá giới hạn sẽ không thể thực hiện.]



Lâm Mặc nghệch mạt ra. Còn có vụ này nữa sao? Hợp đồng đâu có nhắc gì tới. Thanh tìm kiếm của google còn tìm được ba mươi hai từ mà cái hệ thống này lại chỉ được có bốn? (╯‵□′)╯︵┴─┴



[Hệ thống chưa được nâng cấp nên còn nhiều giới hạn. Thỉnh ký chủ không cần nghi ngờ năng lực hệ thống, làm bổn hệ thống thương tâm sẽ không có quả ngon để ăn]



Mới ký hợp đồng xong lật mặt nhanh thế! Là ai lúc trước sẽ giúp cậu trải nghiệm nhân sinh thú vị, không để cậu chịu lỗ, vì cậu mà tìm thế giới phù hợp hả!!!!! Quả nhiên rút điểu vô tình, lời nói của tra nam... à không, tra hệ thống không thể tin.



Quan trọng nhất bây giờ vẫn là công việc cái đã, Lâm Mặc lại trầm tư. Dù sao cũng là lần đầu tiên nên cậu chưa có kinh nghiệm, cũng không biết nên dùng từ gì để miêu tả đây. Vì yêu cầu cậu muốn có thì hàng ngàn hàng vạn, nhưng hệ thống lại chỉ cho phép bốn chữ thôi. Sau một hồi suy nghĩ tới lui, cậu đưa ra quyết định, "Ăn no chờ chết."



Chọn gì cũng thấy phiền, chi bằng có người nuôi chỉ việc ăn nằm sống thọ chết tại nhà cho rồi. Với lại rảnh rỗi như vậy mới có thời gian làm nhiệm vụ chứ. Nếu chọn mấy cái như "Tổng tài bá đạo" hay "Nắm quyền thiên hạ" thì hàng ngày vùi đầu vào làm việc rồi, làm quái gì còn thời gian vui chơi nữa.



[Xác nhận yêu cầu "ăn no chờ chết". Đang tìm kiếm thế giới phù hợp... Đinh! Đã tìm được thế giới phù hợp với yêu cầu của ký chủ, bắt đầu truyền tống trong 3,2,1...]