Hello! Hoắc Thiếu Kiêu Ngạo
Chương 35 : Anh đau lòng
Ngày đăng: 06:20 19/04/20
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Bộ dạng yếu ớt này khiến cho lòng Hoắc Cảnh Thành căng thẳng.
Bước chân nhanh hơn một chút, đi qua trực tiếp đứng ở ngăn kéo đầu giường.
Lúc đang giãy giụa, Cảnh Phạm nghe được động tĩnh nên dừng lại động tác. Sau khi hoảng sợ lại nhìn thấy người đàn ông gần đó, trong lòng cô chua xót.
Nước mắt không khống chế được mà chảy dâng tràn hốc mắt, làm ướt áo gối.
Hoắc Cảnh Thành thuận lợi tìm được rồi chìa khóa, lúc chạm vào nước mắt cô, trong lòng anh phát đau.
Đau lòng?
Hơn nữa, đối tượng lại là cô?
Hoang đường!
“Khóc cái gì?” anh lạnh lùng mở miệng, sau đó mở còng tay ra: “Đừng ở trước mặt tôi làm bộ làm tịch, không phải cô có thể vì tiền mà bán thân sao?”
Khớp hàm Cảnh Phạm phát run.
Giơ tay lên.
“Bốp ——” một tiếng giòn vang. Gương mặt tuấn tú của người đàn ông bị một cái tát nghiêng mặt qua một bên.
Không khí có chút lạnh lẽo như băng đông vậy.
“Anh tránh ra.” Cảnh Phạm đẩy Hoắc Cảnh Thành ra từ trên giường đứng dậy.
Cả người phát run.
Ba chữ bật ra khỏi miệng.
Từng giọt nước mắt rơi xuống, tất cả đều là hoảng sợ.
“Ông muốn giết chết ai?” Hoắc Cảnh Thành đang tức giận không chỗ phát, một chân đá qua khiến người đàn ông kia ngã lăn vài vòng.
Người nọ nhìn thấy là anh sợ tới mức mặt không còn chút máu, che lại chỗ bị đau.
*** nó!
Không nghĩ tới người đàn bà Cảnh Phạm này nhìn thân thể nhỏ bé mà xuống tay lại rất tàn nhẫn. Một cái gạt tàn đập quá suýt chút nữa ông ta mất nửa cái mạng.
————
Hoắc Cảnh Thành báo cảnh sát.
Lúc ra ngoài thì đã là năm phút sau.
Còn tường rằng người đàn bà kia đã sớm đi xa, nhưng lúc này cô còn đang dựa vào tường bước từng bước ra ngoài.
Tay chân phát run.
Ánh mắt tan rã.
Trên vách tường màu trắng dính lại vết máu của cô.
Nhìn thấy ghê người.
Nhưng mà xứng đáng! Anh mà còn để ý cô thì anh không mang họ Hoắc!
Hoắc Cảnh Thành đi qua người cô, ánh mắt nhìn thẳng.
Chính là……
Một bước.
Hai bước.
Ba bước.
Bước chân dần dần chậm lại.
Cả người cô lộn xộn xuất hiện ở loại địa phương này sớm hay muộn cũng sẽ bị đám sài lang hổ báo tiếp theo tha đi.
Vậy thì thế nào? Liên quan gì đến anh?
Nhưng mà dù sao người đàn bà này cũng là nhân viên công ty anh.
Cứu cô cũng là trách nhiệm của anh.