Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)
Chương 1018 : Ai nói tôi sợ?
Ngày đăng: 02:42 30/04/20
Trang Nại Nại cắn môi nhìn Tiêu Khải: “Tôi không có.”
Tiêu Khải hừ lạnh, không nghe cô nói mà quay đầu hỏi Mino, “Cháu nói đi, có chuyện gì?”
“Cháu và cô ta quen nhau ở trong nước. Thấy cô ta đến nhà mình, cháu mới tới hỏi thăm, cô ta không biết ơn thì thôi, còn mắng cháu là... là... mặc vào long bào cũng không giống thái tử. Còn nói cháu không được làm tiểu thư nhà họ Tiêu lâu đâu, hu hu… Ông nội, lúc còn ở trong nước, cô ta đã không ưa cháu rồi, ức hiếp cháu, nói cháu sao chép ý tưởng của cô ta. Không ngờ tới nhà mình rồi mà cô ta vẫn còn ức hiếp cháu. Hơn nữa, cô ta và người đàn ông này còn làm... làm chuyện đó trong nhà chúng ta. Cháu… cháu cảm thấy rất ghê tởm nên mới nói cô ta vài câu. Nào ngờ cô ta lại lấy bình sứ ném cháu, may mà cháu tránh được. Nếu không… cháu đã bị ném trúng rồi, hu hu…”
Tiêu Khải gõ mạnh gậy chống xuống đất, “Suy thoái đạo đức! Đúng là suy thoái đạo đức! Tôi chưa từng gặp người nào không biết xấu hổ như cô! Ở nhà tôi mà còn dám đánh người nhà tôi, thật là to gan lớn mật!” Nói đến đây, ông quay ra sau, “Bắt bọn họ đưa đến đồn cảnh sát!”
Không hỏi mà trực tiếp định tội cô!
Cái ông cụ này!
Không biết phân biệt tốt xấu gì cả!
Mino mím môi, khoác tay Tiêu Khải, “Ông nội, hay là... bỏ đi! Tốt xấu gì cô ta cũng là chị em của cháu, cùng chảy chung một dòng máu, không cần ép cô ta đến đường cùng... Nếu không... ba cháu sẽ thấy khó xử.”
Cô ta vừa dứt lời, Trang Nại Nại liền bật cười.
Tiêu Cốc Vân nhíu mày hỏi, “Cô Trang, cô cười cái gì?”
Cười cái gì?
Biết Tiêu Cốc Vân cho mình một cơ hội để nói, Trang Nại Nại cũng không từ chối: “Vừa rồi còn la hét ầm ĩ muốn đưa chúng tôi đến đồn cảnh sát, sao bây giờ lại không dám rồi? Mino, cô sợ cái gì thế?”
Mino ưỡn cổ lên nói: “Ai nói tôi sợ?”
“Không sợ thì báo cảnh sát!”
Trang Nại Nại cầm điện thoại lên gọi.