Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Chương 31 : Cô quả thực rất đáng yêu

Ngày đăng: 02:32 30/04/20


Editor: Nện Nện



Cái loại dịu dàng này, khiến cho Trang Nại Nại vô ý thức tình-động.



Cô nhắm hai mắt lại, hai tay đang nắm chặt bỗng buông ra, ôm lấy eo của anh, đáp lại nụ hôn của anh.....



Những suy nghĩ về tình yêu trong thâm tâm, những sự rung động của tuổi trẻ hiện lên một chút, dù cô biết có lẽ, cũng chỉ là



Sự đáp lại của cô, khiến trong lòng Tư Chính Đình cảm thấy vui vẻ, tay đặt trên lưng của cô, xoay người một cái, trực tiếp đem cô đặt lên xe của mình.



Sau đó tiếp tục hoan ái.



Vẫn không đủ, năm năm suy nghĩ sâu xa làm cho Tư Chính Đình hận không thể đem hai người hòa hợp cùng một chỗ, vĩnh viễn không thể tách rời.



Anh đột nhiên thò tay vào, xốc váy của cô lên.



Đột nhiên lạnh như băng, khiến Trang Nại Nại phục hồi lại tinh thần, thấy được hành động của anh, thân thể cô vừa mới thả lỏng đột nhiên co rút lại.



Nhưng chợt, lại buông ra.



Cô yêu anh.


Trang Nại Nại lấy tay che lại mặt của mình, thật là không còn mặt mũi nào mà gặp người khác!



Cô chỉ là muốn chụp vài tấm hình thân mật, như thế nào lại biến thành bộ dạng này?



Mà Tư Chính Đình còn quay đầu, ánh mắt lạnh lẽo đảo qua chiếc xe kia.



Ngồi bên ghế lái phụ chính là trợ lý đặc biệt QúyThần nhất thời cảm thấy lạnh sống lưng, ông đương nhiên biết chính mình bóp còi ô tô quấy rầy việc tốt của tiên sinh, chính là! Tiên sinh a, nếu tôi không quấy rầy các người, nếu cứ tiếp tục, thì xung quanh không chỉ là cái liếc mắt đơn giản như vậy!



Qúy thần tỏ vẻ: thân là trợ lý đặc biệt của của tiên sinh, thật là không dễ dàng gì!



Tư Chính Đình ánh mắt lạnh như băng quét qua Qúy thần một cái, tầm mắt dừng lại người con gái trước mặt.



Cô lấy tay che mặt mình, hận ở dưới đất không có một cái hầm để chui vào, bộ dáng này, quả thực.... rất đáng yêu.



Nghĩ đến chuyện vừa rồi, tầm mắt Tư chính đình bỗng trở nên ấm áp.



Trang Nại Nại dùng sức di chuyển tới một góc khuất, cố gắng đè nén cảm xúc, muốn làm cho mọi người xung quanh xem cô như là không khí.



Đợi lúc mà mọi người không để ý tới cô, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, ngẩng đầu lên liền thấy Tư Chính Đình.....Khóe miệng cong lên



Trang Nại Nại lâp tức ngẩn người,......Anh vừa rồi thật sự là đang cười sao?



Từ lần gặp đến này, lần đầu tiên cô thấy anh cười!



Nụ cười kia, tuy rằng rất nhanh liền biến mất, nhưng Trang Nại Nại lại vô tình cảm thấy có chút vui.



Bởi vì người đàn ông trước mặt bây giờ không phải là người thừa kế tập đoàn Đế Hào cao cao tại thượng, mà là người của năm năm trước, thiếu niên lạnh lùng ít nói kia.