Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Chương 33 : Cho tôi một lý do để cùng cô kết hôn

Ngày đăng: 02:32 30/04/20


Editor: Nện Nện



Cô đột phát lên, khiến Tư Chính Đình lập tức sáng mắt, anh nhìn Trang Nại Nại, nơi đáy lòng sâu xa, tồn tại một chút mong đợi, "Vậy thì vì cái gì?"



Tại sao?



Dù biết rõ anh chán ghét mình, nhưng vẫn cố tiếp cận, chẳng lẽ chỉ bởi vì năm mươi vạn kia sao?



Trang Nại Nại chưa từng nghĩ quá sâu về những vấn đề này.



Nếu như vị hôn thê của cô không phải là Tư Chính Đình, cô vẫn mặt dày mày dạn như vậy sao?



Đáp án hiển nhiên là, không biết.



Cô nắm chặt nắm đấm, chăm chú nhìn anh, có mấy lời muốn nói, rồi lại rõ, nói ra bất quá chỉ là tự rước nhục.



Sự trầm mặc của cô, khiến Tư Chính Đình ánh mắt có một chút rời rạc.



Vẫn còn mong đợi cái gì đây?



Ánh mắt của anh, khôi phục lại vẻ lạnh lùng như trước, dường như cái gì cũng không quan tâm.


Thế nhưng suy nghĩ là anh mỗi tối đều ôm giúp việc đi ngủ, Trang Nại Nại bên trong thế nào vẫn không có chút cảm xúc.



Giờ phút này còn phải có nghĩ ra một cái lý do, " Cái đó, chúng ta tốt xấu gì cũng từng nói qua chuyện yêu đương, em cũng hiểu khá rõ về anh, nên chăm sóc anh cũng sẽ dễ dàng hơn mà ~"



Vẻ mặt hiện tại của Tư Chính Đình rất không bình tĩnh, "Tùy tiện tìm kiếm một cô gái, cho cô ta thời gian mấy ngày cũng có thể hiểu khá rõ về tôi. Cho nên Trang Nại Nại, tại sao tôi phải cưới cô?"



Trong lời nói kiêu ngạo ý tứ rất rõ ràng, rõ ràng là muốn khoe khoang, nhưng thiết nghĩ.... Trên kênh tài chính, mỗi lần nhắc tới Tư Chính Đình, thì cả thành Bắc Kinh, những tiểu thư giàu ánh mắt liền trở nên sáng rực, chỉ biết câu nói này bất quá chỉ trần thuật lại một điều rất hiển nhiên.



Trang Nại Nại thở dài, với tư cách là một nhà thiết kế, cô từ trước tới giờ không bao giờ chịu thiệt, những giờ khắc này, cô vậy mà lại không tìm được một lý do nào thích hợp.



Người đàn ông này cũng giống như năm năm trước, vẫn kiêu ngạo, khó chịu như thế.



Tư Chính Đình sắc mặt càng ngày càng lạnh, khí thế trên người cũng càng ngày càng mãnh liệt, nhìn đến Trang Nại Nại đang rối rắm, anh trong lòng lạnh lùng một hồi, Tư Chính Đình, mày rốt cuộc đang làm gì? mày muốn lý do gì?



Anh đột nhiên quay người, đi về phía chiếc xe.



Nhìn anh, Trang Nại Nại cuốn lên, không phải là đòi lý do sao? Cô không đếm xỉa đến!



Cô nhắm mắt lại hô to: "Tư Chính Đình, anh muốn lý do, được, em cho anh lý do, bởi vì em còn thích anh, còn yêu anh, vì lẽ đó em muốn gả cho anh! Lý do này đủ chưa? "



Tư Chính Đình đang bước bỗng dừng lại, chậm rãi quay đầu, anh phát hiện tâm tình mình cũng không tốt lên chút nào, bởi vì cô chính là đang trả lời qua loa.



Anh lạnh lùng nhìn Trang Nại Nại môi mỏng khẽ mở, lời nói ra không có bất kỳ nhiệt độ nào: "Năm năm trước, cô không phải nói, không thích tôi sao?"



Năm năm trước?



Trang Nại Nại nắm chặt ngón tay, rồi rất nhanh thả ra, sau đó cũng không thèm để ý đến ngữ điệu nhẹ nhàng mở miệng: