Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)
Chương 394 : Cao trào! lễ kỉ niệm trăm năm! (14)
Ngày đăng: 02:36 30/04/20
Sống mũi Trang Nại Nại cay cay, thậm chí còn cảm thấy khó thở, cô vội vàng cúi đầu xuống rồi cố gắng để hô hấp của mình bình tĩnh lại.
Lúc này, đột nhiên có một giọng nói vang lên bên tai cô.
“Trang Nại Nại! Cô có biết cô khiến người khác đố kị như thế nào không?”
Trang Nại Nại sửng sốt quay đầu lại thì thấy Tả Y Y đã đứng cạnh cô từ lúc nào. Đôi mắt trong suốt lạnh lùng của cô ta nhìn chằm chằm về phía trước, trong giọng nói mang theo những ẩn ý không rõ: “Một người đàn ông ưu tú như vậy, trong lòng lại chỉ có một mình cô, thế nhưng cô lại không biết quý trọng điều đó.”
Cô ta nghiêng đầu nhìn Trang Nại Nại, “Vốn dĩ hai người kết hôn rồi nên tôi không chen chân vào nữa. Thế nhưng cô lại đối xử với anh Đình như vậy, khiến anh ấy đau lòng, khiến anh ấy tiều tụy, vậy nên tôi cũng không thể tiếp tục ngồi yên.”
Khoé môi của cô ta khẽ nhếch lên biến thành một nụ cười ngạo nghễ: “Vì thế cô muốn mắng tôi là kẻ thứ ba cũng được, không biết xấu hổ cũng thế! Tôi sẽ không từ chối lời mời làm bạn gái của anh Đình tối nay!”
Cô ta vừa mới dứt lời, tiếng của MC đứng trên sân khấu đồng thời vang lên ngay sau đó: “Bây giờ chúng ta xin mời ngài Tư hãy nhảy điệu nhảy mở màn của buổi tối ngày hôm nay! Người nào sẽ vinh hạnh được trở thành bạn gái của ngài Tư đây? Ngài Tư, xin mời ngài cùng bạn gái ra sân khấu!”
MC vừa dứt lời, mọi người đồng loạt di chuyển để nhường ra một con đường nhỏ dẫn từ sân khấu đến phía Tả Y Y.
Tư Chính Đình hơi nheo mắt lại rồi bước xuống sân khấu, từng bước từng bước đi tới.
Tả Y Y hưng phấn nghênh đón, “Anh Đình! Chúng ta lên khiêu vũ nào!”
Trời mới biết Tả Y Y vui vẻ đến cỡ nào khi được cùng khiêu vũ với anh Đình lần này.
Trời mới biết sau khi MC nói xong câu nói kia, khi ánh đèn rực rỡ chiếu thẳng vào người mình, cô ta hạnh phúc xiết bao!
Thế nhưng tại sao? Chỉ vừa trôi qua mấy giây, tất cả mọi thứ đã thay đổi?
Tả Y Y cứng đờ ngay tại chỗ, cô ta nhìn Tư Chính Đình cứ thế đẩy cô ta ra, sau đó trơ mắt nhìn anh bước qua cô ta.
Bước chân của Tư Chính Đình dần nhanh hơn, hướng thẳng về phía bên kia.
Tả Y Y siết chặt nắm tay của mình, quay đầu nhìn những người đang đứng xung quanh. Toàn bộ người trong hội trường, bao gồm hết thảy các nhân viên của Đế Hào đều sợ đến ngây người.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn Tả Y Y, sau đó lại quay sang nhìn Trang Nại Nại.
Tả Y Y chưa bao giờ cảm thấy nhục nhã như lúc này, cô ta giậm chân, sau đó mạnh mẽ đi ra bên ngoài.
Cả người Trang Nại Nại được ánh đèn bao phủ giống như đã bị dính lời nguyền định thân, không thể nhấc nổi bước chân của mình. Dường như cô nghe thấy tiếng trái tim đang nhảy thình thịch trong lồng ngực, sau đó tiếng bước chân đằng sau càng lúc càng rõ ràng.
Tiếng bước chân ấy vô cùng quen thuộc, càng ngày càng gần, càng ngày càng gần, sau đó nó dừng lại ngay sau lưng của cô, tiếp đến là thanh âm trầm thấp lại lạnh lùng vang lên.
“Trang Nại Nại! Anh có thể mời em nhảy một điệu hay không?”