Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Chương 935 : Ngài tư nổi cơn ghen! (1)

Ngày đăng: 02:41 30/04/20


Tư Chính Đình đang định cho xe đi thì cửa sổ xe bị người ta gõ một cái. Anh nhíu mày, hạ cửa sổ xe xuống. Bên ngoài là trợ lý cấp cao của Lưu Hoa Vĩ, đang đứng một cách cung kính. Thấy Tư Chính Đình, anh ta vội cúi đầu, không dám đối diện với ánh mắt thâm trầm của anh, “Ngài Tư, Lưu lão bảo tôi đợi ở đây để nói với ngài vài câu.”



Tư Chính Đình lạnh lùng ừ một tiếng.



Trợ lý cấp cao cung kính nói: “Lưu lão nói ông ấy không hề biết hành vi tối qua của Lưu Tâm Thủy. Nếu ông ấy biết thì chuyện đó sẽ không xảy ra. Xin ngài đừng để chuyện này trong lòng.”



Tư Chính Đình lạnh nhạt nhìn anh ta.



Trợ lý cấp cao vội nói tiếp: “Lưu lão còn nói hạng mục thiết kế đồng phục nhân viên của khách sạn Royal lần này xin kính nhờ Đế Hào.”



Đế Hào có bộ phận thiết kế riêng, có lẽ sẽ nhận loại đơn hàng lớn cả trăm triệu này. Ý của trợ lý cấp cao là hai tập đoàn hợp tác, khách sạn Royal đưa tiền nhận lỗi với Đế Hào.



Tư Chính Đình cúi đầu, một lát sau mới nói: “Không cần.”



Sắc mặt trợ lý cấp cao hơi biến đổi. Ngài Tư không chấp nhận lời xin lỗi, vậy là sẽ không bỏ qua chuyện này sao?



Anh ta vừa nghĩ như vậy, liền nghe Tư Chính Đình nói tiếp: “Cứ cạnh tranh công bằng là được rồi.”




Dứt lời, anh hạ cửa sổ xe xuống, xe chuyển bánh để lại trợ lý cao cấp mờ mịt đứng tại chỗ.



Ngài Tư có ý gì?



Cạnh tranh công bằng? Trong giới thiết kế, còn có công ty nào theo kịp tài nguyên thiết kế của Đế Hào?



***



Trên đường đến thôn Tây Bát Lý, Quý Thần báo tin tức mới nhất cho Tư Chính Đình biết: “Ông chủ, ngân hàng đã bắt đầu ngừng cho nhà họ Cố vay tiền. Bọn họ không thể tiếp tục quay vòng vốn, cộng thêm chuyện xấu hôm qua của Mino nên hôm nay bọn họ đã nộp đơn xin phá sản. Bên ngân hàng đã bắt đầu thống kê tài sản. Chủ tịch Lưu nhờ tôi hỏi ngài, khi nào tịch thu nhà ở?”



Tịch thu nhà chính là đuổi nhà họ Cố ra ngoài. Chuyện này sao có thể thiếu Nại Nại?



Tư Chính Đình nói: “Báo với bà chủ là được rồi.”



Quý Thần vâng một tiếng.




Tới thôn Tây Bát Lý, Tư Chính Đình xuống xe đi vào nhà trệt, trong lòng bỗng có chút khẩn trương. Nếu anh nói với Nại Nại anh chính là Từ Đại Chí, thì cô sẽ có phản ứng gì?



Là vui vẻ, hay là nhìn anh bằng ánh mắt lạnh lùng?



Tư Chính Đình đứng ngoài cửa, tim đập thình thịch, mặt hơi đỏ lên. Anh hít sâu một hơi rồi gõ cửa, nhưng đợi mãi mà không thấy ai ra mở cửa.



Anh sửng sốt, đi lại cửa sổ nhìn vào. Bên trong nhà trống rỗng, không có ai cả.



Nại Nại đi đâu rồi?



Anh nghĩ nghĩ rồi cũng đoán được cô đi đâu. Anh vào xe, nói: “Đến Lệ Trạch Uyển.”



Lệ Trạch Uyển là khu biệt thự hai đứa bé ở.



Cuộc sống của Trang Nại Nại rất đơn điệu. Cô không có ở nhà thì chắc chắn là đến biệt thự thăm con.



Về đến biệt thự, Tư Chính Đình cũng không thấy cô ở đây. Anh hơi ngẩn người, suy nghĩ cẩn thận lại, có lẽ là anh đi nhanh nên đến trước Trang Nại Nại.



Lát nữa cô đến đây… ở đây có hai đứa con của anh và Nại Nại. Nếu Nại Nại biết được chân tướng thì cô có thể vì con mà tha thứ cho anh không?