Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)
Chương 98 : Anh đừng gọi tôi là thiếu phu nhân
Ngày đăng: 02:33 30/04/20
Trong phòng trà nước có phòng nghỉ riêng, ở đó có mấy cái bàn, còn có mấy cái ghế dựa.
Lúc này, Quý Thần đang ngồi ở đây uống trà ăn điểm tâm.
Trang Nại Nại kinh hoàng, lập tức cảnh giác đưa mắt nhìn quanh, thấy phòng trà nước không có ai khác thì mới yên lòng. Sau đó cô làm một động tác đừng lên tiếng với Quý Thần rồi nhanh chân bước tới thấp giọng nói: “Ở bên ngoài anh đừng có gọi tôi là thiếu phu nhân!”
Quý Thần nhướng mày, đối với chuyện Trang Nại Nại đột nhiên xông tới rồi nói chuyện với anh ta ở khoảng cách gần như vậy thì vẫn có chút sợ.
Ánh mắt của Tư Chính Đình ban trưa đã đủ khiến anh ta cảm thấy lạnh buốt cả người từ đó tới giờ.
Quý Thần lặng lẽ đứng cách xa Trang Nại Nại một chút rồi hỏi: “Vì sao?”
Trang Nại Nại dứt khoát ngồi xuống rồi ngẩn người nhìn về phía xa nói: “Chuyện Tư Chính Đình kết hôn với tôi đến giờ vẫn chưa công bố với bên ngoài, cũng không có hôn lễ. Chúng tôi thế này cũng coi như là kết hôn lén lút rồi! Chắc chắn anh ấy không muốn để người khác biết đâu, chắc là vì...”
Là vì ngại cô làm anh mất mặt?
Bản thân Cố gia vốn đã không xứng với anh, còn cô thì chỉ là một cô gái nhà nghèo.
Trang Nại Nại hơi dừng lại một chút, sau đó cúi đầu thật thấp: “Ừm, có lẽ ngài Tư của các anh không muốn công khai đâu, nên anh đừng nói.”
“Á!”
“Úi!”
Tiếng kinh hô vang lên, cafe bị đổ ra rồi đổ luôn lên cái váy của cô gái nọ.
Trang Nại Nại thấy vậy càng hoảng sợ, cô vội vàng quay đầu nhìn cô gái kia hỏi: “Cô sao rồi? Có bị bỏng không?”
Cô gái kia chỉnh lại quần áo của mình, cũng đồng thanh nói với Trang Nại Nại: “Xin lỗi xin lỗi, là do tôi không nhìn đường.
Trang Nại Nại thấy mình đụng phải người khác thì thầm nghĩ, cô toi đời rồi!
Cô chỉ là một người mới mà lại hắt cafe vào người khác như vậy, cái này chắc chắn không thể bỏ qua đâu.
Thế nhưng không ngờ đối phương lại xin lỗi cô?
Trang Nại Nại ngẩng đầu lên, cô gái này có khuôn mặt tròn, người hơi lùn, khuôn mặt cũng rất bình thường thế nhưng Trang Nại Nại lại thấy rất quen mắt.
Cô gái kia thấy Trang Nại Nại thì nở nụ cười: “Tôi không sao cả, cũng không bị bỏng đâu! Tôi có biết cô, cô là nhân viên mới của phòng thiết kế sân khấu đúng không? Tôi tên là Trương Đình Đình, là nhân viên phòng thiết kế thời trang.”
Phòng thiết kế thời trang?
Trương Đình Đình nhìn xuống, thấy cafe đều đã đổ cả ra thì lập tức thè lưỡi: “Tôi đang suy nghĩ mấy chuyện thiết kế đó mà, thế nên mới không để ý nhìn đường! Làm cô đánh đổ cafe thật ngại quá, để tôi giúp cô làm lại nhé!”
Trang Nại Nại gật đầu: “OK.”