Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)
Chương 985 : Mino tìm đường chết! (3)
Ngày đăng: 02:42 30/04/20
Hơi thở đàn ông quen thuộc phả vào mặt khiến Trang Nại Nại cứng đờ, nhưng trái tim vừa rồi còn đập rộn lên lại thả chậm xuống. Dường như chỉ có ở cạnh anh cô sẽ được an toàn, ngửi được hương vị của anh cô sẽ an lòng.
Trang Nại Nại hấp tấp ngẩng lên, một khuôn mặt đẹp trai, ánh mắt thâm thúy cùng vẻ mặt lạnh lẽo như băng rơi vào tầm nhìn của cô, tất cả đều vẫn giống như trong trí nhớ.
Không ngờ Tư Chính Đình lại chạy tới Mỹ tìm cô!
Tha hương nới đất khách quê người, lại còn ngay lúc đang gặp nguy hiểm thì anh xuất hiện. Tất cả những kiên cường của cô vào lúc này đã vỡ tan. Cô từng nghĩ tới vô số trường hợp lúc hai người họ gặp lại nhau, chắc cô sẽ không không nói một lời mà đã xông lên đánh anh? Hoặc là mắng anh quá tàn nhẫn với cô? Hoặc là tiếp tục giả vờ như không biết gì để phối hợp với anh?
Tư Chính Đình không tham dự lễ trao giải mà đi thẳng tới dạ tiệc.
Thực ra trong lòng anh vẫn luôn xoắn xuýt không biết gặp Trang Nại Nại rồi sẽ làm cái gì. Dù trong lòng có vô số ý tưởng muốn nghiêm khắc trừng phạt cô nhưng cô lại không biết anh là Từ Đại Chí thì anh lấy lí do gì để đánh cô?
Thực ra trong lòng anh vẫn luôn xoắn xuýt không biết gặp Trang Nại Nại rồi sẽ làm cái gì. Dù trong lòng có vô số ý tưởng muốn nghiêm khắc trừng phạt cô nhưng cô lại không biết anh là Từ Đại Chí thì anh lấy lí do gì để đánh cô?
Thậm chí một lí do cũng không có!
Mặc dù anh xoắn xuýt nhưng vẫn lo cô sẽ bị bắt nạt cho nên cuối cùng vẫn chạy tới, anh đã thấy cô như cá gặp nước trong tiệc rượu, nghe một chút cái này, hóng một chút cái kia, thậm chí còn chào hỏi với vài anh chàng ngoại quốc đẹp trai, cười đến rực rỡ.
Bộ dáng kia khiến anh thấy mà chạnh lòng.
Sau đó anh thấy cô đi về hướng WC, anh vẫn còn cảm thấy tức nên mới không đi cùng, cho nên lúc này mới chậm mấy bước.
Không ngờ vừa mới bước tới lại thấy tình huống thế này!
Anh đấm một cái thẳng vào mũi của đối phương, ép anh ta phải lui về sau, rồi nhanh chóng cúi đầu xem xét Trang Nại Nại.
Thế nhưng vừa nhìn thấy cô anh đã sợ đến ngây người.
Bởi vì trên gương mặt ấy đã bị nước mắt bao phủ.
Tư Chính Đình vỗ vỗ vai của cô, dịu giọng dỗ dành: “Đừng sợ, không sao.”
Tư Chính Đình xoay đầu nhìn về phía Jason, anh ta bị một đấm làm cho chảy máu mũi, lúc này còn đang đứng chùi máu trên mặt. Trong mắt Tư Chính Đình lập tức ánh lên sự tàn độc, anh xông lên phía trước, nắm lấy cổ áo của Jason rồi chẳng buồn do dự mà tiếp tục dùng nắm đấm nện xuống khuôn mặt hắn.