Hỉ Doanh Môn

Chương 136 : Quan tâm

Ngày đăng: 15:11 18/04/20


Editor: Trịnh Phương.



Minh Phỉ thu dọn xong, lại cho người mang canh giải rượu vào đặt ở đầu giường, rồi đuổi mọi người xuống nghỉ ngơi, sau đó bò lên giường ngủ thẳng tới khi Cung Viễn Hòa ngồi xuống ở bên cạnh. Mới nhắm mắt lại, Cung Viễn Hòa liền xoa trán mà dựa vào bên người nàng: "Ta khát nước, khó chịu."



Minh Phỉ khoác áo đứng dậy, sờ sờ vào bát canh giải rượu mà Mai Tử, thấy vẫn ấm, liền đỡ hắn uống, lại dâng nước cho hắn súc miệng, nói: "Cũng không biết tiết chế, rượu cũng không phải thứ tốt."



Cung Viễn Hòa hơi mất hứng: "Nàng cho rằng ta muốn uống sao? Còn không phải là vì ta muốn giữ mặt mũi cho nàng. Đều là họ hàng thân thích nhà nàng, họ mời ta, ta dám không uống?"



Minh Phỉ thấy giọng điệu của hắn có chút khó chịu, vội nói: "Dạ, chàng đều là vì ta, nhưng thân thể chàng quan trọng hơn."



Cung Viễn Hòa có chút vui mừng, cười mà dựa vào vai nàng: "Lúc trước ta say như chết rồi, nhất định là rất an tĩnh đúng không?"



Minh Phỉ nhắm hai mắt nói: "Xong rồi, trong phòng này nhiều người như vậy. Nhị thúc ở cửa ra vào cùng Tẩy Tụy dìu chàng vào, Tử La cùng Tử Lăng lau người rửa mặt cho chàng, ta phụ trách đút chén giải rượu này cho chàng."



Thật lâu sau vẫn không nghe thấy tiếng nói của Cung Viễn Hòa, Minh Phỉ giơ tay sờ trán của hắn: "Tại sao không nói chuyện nha? Có phải lại ngủ thiếp đi rồi không?"



Cung Viễn Hòa hầm hừ mà gỡ tay của nàng ra, quay lưng lại không nói lời nào.



Minh Phỉ khẽ mỉm cười, cũng không để đến ý hắn, tự mình đi ngủ tiếp. Cung Viễn Hòa đột nhiên lại lao người tới, nằm úp sấp trước mặt nàng, cau mày nhìn nàng: "Nàng không đối xử tốt với ta."
Hoa ma ma vừa vui mừng vừa hài lòng: "Tất nhiên, ban đầu, chính là dựa vào kĩ thuật như vậy mà nô tỳ mới được ngoại tổ mẫu của ngài thích, giữ lại bên người nàng, sau này mới phục vụ phu nhân." Ngoại tổ mẫu trong miệng nàng, đương nhiên là chỉ mẫu thân của Trần thị.



Minh Phỉ nói: "Kiều Đào đã có thai hai tháng rồi nhỉ? Ma ma sai người mang cho nàng một chút đồ ăn đi, để nàng an tâm dưỡng thai. Chờ qua khoảng thời gian này, chúng ta sẽ dành một chút thời gian để cùng đi xem những thứ mà Hoa ma ma nói một chút, chuyện vui hơn cả chính là, khi đó chúng ta có thể ra ngoài dùng cơm.



Cung Viễn Hòa quả nhiên nói được là làm được, tất cả đồ hắn mặc đều là y phục làm từ những vật liệu may mặc bình thường, Minh Phỉ ngồi cùng hắn, có sự khác biệt cực lớn, không khỏi có chút buồn bực: "Chàng làm bộ y phục này lúc nào vậy?" Trịnh_Phương_d&đ«l(q+đ



Cung Viễn Hòa liếc Tử Lăng đang đứng ở một bên một cái: "Đều là do Tử Lăng làm. Còn có vài bộ y phục mặc ở nhà, tất cả đều rất mộc mạc, không chút rực rỡ."



Minh Phỉ khen: "Tay nghề không tệ, vừa lúc chỗ của ta cũng có chút vật liệu may mặc, ta cũng không có thời gian làm, bây giờ cũng nên chuẩn bị trang phục cho mùa thu, nếu Tử Lăng  may vá không tệ, liền để Tử Lăng làm. Tử Lăng, ngươi có đồng ý không?" Nếu Cung Viễn Hòa muốn giả bộ nghèo, nàng cũng phải phối hợp  làm vài bộ y phục mộc mạc để mặc mới đúng.



Tử Lăng vui mừng tiến lên hành lễ: "Xin phu nhân yên tâm, nô tỳ nhất định sẽ làm thật tốt."



Minh Phỉ gật đầu: "Tuổi của Hoa ma ma đã cao, mắt không được tốt, không thể không nhơ các ngươi làm vài món giúp nàng." Nếu Tử Lăng thêu thùa không tệ, vậy từ này về sau, phía bên nàng  may vá thượng nhân chính là Tử Lăng rồi.



Điểm tâm là cháo trứng muối thịt nạc cùng dưa muối do Tử La tự làm, cùng với bánh bao chay và canh rong biển do Mai Tử chế biến.



Hai nha hoàn cũng không khuyên hai người Minh Phỉ ăn gì, chỉ yên lặng đứng một bên, ánh mắt vthỉnh thoảng đối nhau, còn cười tủm tỉm.