Hỉ Doanh Môn

Chương 211 : Lão gia

Ngày đăng: 15:12 18/04/20


Edit: Thảo My



Minh Phỉ mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nửa điểm phản ứng cũng không có.



Các nữ nhân thu nước mắt, trong phòng lâm vào an tĩnh. Cung Nhị phu nhân rốt cuộc quen thuộc với việc xướng nhân vật chính, không quen trầm mặc, nhàn nhạt nhìn Lý di nương: "Những năm gần đây làm phiền ngươi vất vả chăm sóc lão gia."



Lý di nương nhanh chóng hạ thấp thân thể, nhún nhường nói: "Tỳ thiếp làm những việc này, nha hoàn vú già cũng có thể làm, vả lại là bổn phận, không dám nói vất vả. Không bằng phu nhân và Chu tỷ tỷ ở nhà lo liệu gia vụ, phí tâm phí sức, vất vả gian khổ."



Cung Nhị phu nhân rất hài lòng với thái độ khiêm tốn này của nàng, nhưng thấy gương mặt tròn trẻ tuổi xinh đẹp của nàng rồi lại không nhịn được chán ghét, mặt đen lại, giọng điệu lạnh nhạt nói: "Ngươi ở bên ngoài thời gian dài, không biết quy củ trong nhà. Bắt đầu từ ngày mai, ngươi hãy ở bên cạnh ta học một ít quy củ, không cần giống như vài người, nửa điểm quy củ cũng không hiểu, nói ra làm cho người ta chê cười." Nói qua quét Chu di nương và Minh Phỉ một cái.



Lý di nương biết lắng nghe: "Dạ, Tỳ Vọng vụng về, mong phu nhân vui lòng chỉ giáo."



Từ đầu chí cuối, không nâng thân thể lên.



Cung Nhị phu nhân hình như không có ý tứ gọi nàng đứng dậy, Chu di nương chậm rãi nói: "Phu nhân, Lý gia muội muội đường xa đến, một đường xóc nảy, để cho tỳ thiếp phục vụ ngài đi?"



Cung Nhị phu nhân giận dữ, đôi mắt nhanh chóng liếc qua hai người. Nhanh như vậy đã thông đồng rồi hả?



Lý di nương nhàn nhạt cười: "Cám ơn ý tốt của Chu tỷ tỷ. Phu nhân, Tỳ Vọng không khổ cực. Tỳ thiếp ở bên ngoài thời gian dài, không thể hầu hạ phu nhân, thẹn trong lòng, nếu phu nhân không ghét bỏ, tỳ thiếp nguyện ý gác đêm cho ngài." Rất hợp lý vì Cung Nhị phu nhân tìm được cớ hành hạ nàng và có chỗ phát tiết, đồng thời cũng tránh Cung Nhị phu nhân và Chu di nương bắt nàng giằng co ở giữa.



Cung Nhị phu nhân trầm mặc chốc lát, cười: "Ngươi một đường xóc nảy, lão gia biết, sẽ nói ta không biết đau lòng người."



Lý di nương ngẩng đầu lên, thản nhiên cười: "Tỳ thiếp trẻ tuổi."
Mặt Cung Nhị phu nhân không còn chút máu. Dò xét nhìn Cung Trung Tố, mặt Cung Trung Tố không biểu hiện tức giận.



Trầm mặc dùng xong cơm, Cung Trung Tố xoa trán một cái: "Ta mệt mỏi, cũng nghỉ ngơi đi."



"Lão gia?" Cung Nhị phu nhân đột nhiên hô một tiếng, lúc trước nàng nói những chuyện kia với Cung Trung Tố, cũng không biết Cung Trung Tố rốt cuộc nói như thế nào với Cung Viễn Hòa, nói kết quả như thế nào?



Cung Trung Tố không nhìn nàng, lặp lại một lần: "Tất cả đều trở về nghỉ ngơi." Thấy nhi tử nhi tức nữ nhi tiểu thiếp cũng theo lời lui ra ngoài, gọi Lý di nương lại, nhìn nàng hất cằm lên: "Phục vụ ta rửa mặt."



Cung Nhị phu nhân thấy tình trạng này của hắn, hình như là muốn ngủ lại nơi này của nàng, lập tức thu hồi mấy phần bất mãn, mặt mũi tràn đầy tươi cười nghênh đón: "Vẫn là để thiếp thân phục vụ lão gia đi."



Mặt Cung Trung Tố trầm xuống không lên tiếng.



Lý di nương đang cầm nước nóng và khăn, tiến lùi đều khó.



Cung Nhị phu nhân hung hăng lườm nàng một cái, Lý di nương vội vàng hành lễ, để nước nóng và khăn xuống, bước nhanh rời khỏi.



Ra khỏi An Nhàn đường, Chu di nương đánh đèn lồng đứng ở cửa, lôi kéo tay nàng, nhìn nàng ngọt ngào cười: "Muội muội, phòng của ngươi còn chưa thu thập xong? Không bằng đi nơi đó của ta nghỉ một đêm lại tính tiếp thế nào?"



Lý di nương cầm ngược tay Chu di nương, thân thiết cười nói: "Tạ ý tốt của tỷ tỷ. Mà trong nhà ta còn có một nha đầu và ma ma, là lần đầu tiên về nhà, cái gì đều tìm không thấy, ta phải đi nhìn một chút. Ngày khác, muội muội nhất định tới quấy rầy."



Ánh mắt Chu di nương lóe lóe, đôi mắt đẹp cong thành mặt trăng: "Nhất định nha." Lời còn chưa dứt, trong chính phòng đột nhiên phát ra một tiếng kêu khóc ngắn ngủi mà bén nhọn, chính là thanh âm của Cung Nhị phu nhân. Hai người liếc mắt nhìn nhau, sau khi cười phất tay từ biệt, nhanh chóng trở về gian phòng mỗi người.