Hỉ Doanh Môn

Chương 253 : Ma men

Ngày đăng: 15:13 18/04/20


Editor: Trịnh Phương.



Ngày mùng tám tháng một, Quách gia từ Minh phủ tới Thủy thành phủ, tạm thời mướn một cái nhà, chuẩn bị nghênh thú (cưới vợ) Cung Nghiên Bích vào ngày mùng mười.



Bởi vì thân phận của Lý di nương không đủ cao, Minh Phỉ chỉ đành phải đại biểu nữ quyến Cung gia ra mặt, cùng Cung Trung Tố tới bàn bạc với người Quách gia, thương lượng công việc cụ thể.



Xe ngựa đến bên ngoài tiểu viện được Quách gia thuê lại, Cung Trung Tố không khỏi nhíu mày, tiểu viện này, không nói tới sự nhỏ hẹp cùng vắng vẻ, thì vẫn bẩn thỉu như thế, tựa như chưa từng được quét dọn.



Thành thân là chuyện lớn, Quách gia cũng quá tiết kiệm rồi. Trong lòng hắn đã không vui mừng từ trước, nhưng chuyện càng không vui mừng dành cho hắn vẫn còn ở phía sau.



Sau khi gọi người mở cửa tự giới thiệu, tên đầy tớ giữ cửa cứng nhắc mà mời bọn họ vào phòng khách, trà cũng không dâng, nói là đi mời gia chủ, liền chạy ra ngoài rồi mất dạng.



Cung Trung Tố cùng Minh Phỉ xơ xác ngồi khoảng hai chung trà, đại tẩu Bạch thị của tân lang Quách Hoài mới dẫn hai phụ nhân lớn tuổi, nghe nói là trưởng bối Quách gia tới, mặt mũi tràn đầy tươi cười bỏ ra ngoài.



Bề ngoài của Bạch thị ước chừng bốn mươi mấy tuổi, mặc một cái áo nửa mới nửa cũ màu hổ phách phối với cái váy màu hạt đậu, nhìn vô cùng ngột ngạt. Chỗ chết người nhất chính là, nàng cười một tiếng liền lộ ra hai chiếc răng cửa lớn màu vàng, tựa như một con chuột hải ly, thấy thế nào cũng rất tức cười.



Chính nàng cũng biết khuyết điểm chết người này, liền liều mạng muốn che giấu, mỗi lần mở miệng nói chuyện, đều phải dùng tay áo che miệng. Vừa cười vừa nói, mắt lại luôn nhìn đối phương, giống như là liếc mắt đưa tình, quăng mị nhãn.



Trước kia Minh Phỉ đã từng quen biết nàng, đã quen thuộc, còn có thể nhịn được, nhưng Cẩm Hà cùng Vân Cẩm lần đầu theo ra ngoài lại có chút không nhịn được, sau khi bị Kim Trâm lạnh lùng trợn mắt nhìn, cảm giác bị hù dọa vì nụ cười kia mới xem như biến mất.



Cung Trung Tố mới nói hai câu với Bạch thị, thì không chịu nổi, cau mày dùng dáng vẻ của nhạc phụ tương lai nói: "Sĩ Thành đi đâu rồi? Gọi hắn ra ngoài, ta có lời muốn nói với hắn."
Quách Hoài lung la lung lay mà đứng thẳng lên, tựa vào trên khung cửa, lớn tiếng nói: "Nhạc phụ đại nhân đi thong thả! Tiểu tế không tiễn!"



Âm thanh kia thật giống như tiếng chuông lớn, Cung Trung Tố đang được gã sai vặt đỡ lên xe ngựa, nghe vậy bị hù nhảy dựng lên, thiếu chút nữa trượt chân khỏi ghế nhỏ.



"Ông thông gia, đều là do chúng ta không đúng, ngài đừng đi mà!" Bạch thị đuổi theo.



Cung Trung Tố sao chịu để ý nàng, lớn tiếng phân phó xe ngựa đi nhanh chút.



Về đến nhà, Cung Trung Tố nổi trận lôi đình gầm thét: "Mối hôn không kết nữa!" Trước kia hắn cũng biết Quách Hoài này thích uống rượu, nhưng nam nhân có mấy ai không thích vật trong chén, lại nói Quách Hoài này tuy yêu rượu, nhưng cũng chưa từng nghe nói tới chuyện hắn làm hỏng việc vì rượu, lễ mừng năm mới tới chúc tết thì chỉ hơi đụng một cái liền đã buông xuống, vì vậy hắn cũng không thèm để ý. Hôm nay thấy tình hình này, hắn lại không chịu nổi, tới nghênh thú, biết rõ hắn sắp tới, còn chạy đi uống thành bộ dáng này, là xem thường hắn, xem thường Cung gia đúng không?



"Đây là thế nào? Đã xảy ra chuyện gì?" Lý di nương kinh ngạc nhìn Minh Phỉ. Lúc này nói không kết thân nữa, đó thật đúng là gặp quỷ.



Minh Phỉ khoát khoát tay với Lý di nương, tiến lên đỡ Cung Trung Tố ngồi xuống, rót ly trà đưa cho Cung Trung Tố: "Công công, ngài nghỉ ngơi trước một chút, uống ly trà thuận miệng, từ từ lại nói." Vừa rồi Cung Trung Tố che chở nàng, nàng vẫn còn có chút cảm kích. di~end_an=l*eq+uyd0n



Cung Trung Tố nhìn nàng một cái, nhận lấy trà nặng nề thở dài, khuôn mặt khổ sở. Hắn chỉ là đang la hét xả giận thôi, sao có thể thật sự thoái hôn vào lúc này? Chỉ là cơn tức này nuốt không trôi, phải để tiểu tử kia tới nhận lỗi với hắn mới được!



Lý di nương thấy hắn nghiêm mặt không nói lời nào, Minh Phỉ cũng không nhiều lời, liền nhỏ giọng hỏi Kim Trâm: "Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"



Kim Trâm chọn việc quan trọng nói cho nàng nghe, Lý di nương nghe xong chắt lưỡi, tân cô gia này, sao lại không đáng tin như vậy?