Hỉ Doanh Môn

Chương 81 : Lựa chọn (hai)

Ngày đăng: 15:10 18/04/20


Editor: Thư



Minh Bội đầy hả hê nghiêng mắt nhìn Minh Phỉ cùng Minh Tư, nhưng trên mặt lại làm ra bộ dáng thận trọng: "Mẫu thân, con chọn cái gì cũng được sao?"



Trần thị hơi không kiên nhẫn: "Đương nhiên, mau một chút, không còn sớm nữa!"



Tất nhiên là Minh bBội chọn chuyện phát tiền mừng vừa nhẹ nhàng vừa có thể diện vừa rất được người khác hoan nghênh rồi, trong mắt Tứ Di Nương lộ ra vẻ vui sướng, con khóe môi tán thưởng Minh Bội.



Khóe miệng Trần thị cong lên đầy giễu cợt, nhìn về phía Minh Tư: "Đến phiên con."



Minh Tư lạnh nhạt nói: "Con thỉnh cầu mẫu thân để cho con phụ trách an bài nha đầu ma ma dẫn khách nhân đến."



Trần thị nghe vậy, nhìn kỹ Minh Tư một lần, nói: "Chuyện này cũng không dễ làm, con không có kinh nghiệm, có muốn ta phái Tam di nương đi theo cùng con làm việc không?"



Minh Tư khẽ gật đầu một cái: "Để di nương ở bên cạnh mẫu thân phục vụ thôi." Uyển chuyển cự tuyệt hảo ý của Trần thị, Trần thị nhíu mày, được lắm.



Không cần Minh Phỉ chọn, còn dư lại chính là chuyện đưa trà nước đáng chán mà thôi. Trần thị nhìn Minh Phỉ, vẻ mặt ôn hoà: "Con có làm được chuyện như vậy không?" Dường như muốn ngụ ý chỉ cần nàng nói không làm được, thì có thể cho nàng đổi lại bậy.



Minh Phỉ cảm thấy rất hợp tâm ý, cười nói: "Chúng muội muội đem chuyện khó xử chọn cả rồi, con làm tỷ tỷ mà lại lui về e sợ về chút chuyện này sao?"



Trần thị nhìn chằm chằm nàng một chút, tuyên bố: "Vậy cứ định như thế đi, tất cả mọi người đi làm việc thôi." Vừa cười nói với hai di nương: "Bọn nhỏ thật sự đều trưởng thành rồi, hiểu chuyện rồi."



Tam Di Nương cười nói: "Đây đều là phu nhân biết cách dạy, Ngụy ma ma dạy tốt."
"Nếu không bỏ được, vì sao còn phải đồng ý với ta?"



"Nữ nhi đã nói rồi, tất cả của nữ nhi đều là mẫu thân cho. Nàng có thể được mẫu thân coi trọng là phúc khí của nàng, đi theo mẫu thân, có thể đỡ hơn so với đi theo con rồi. Mặc dù không bỏ được, nhưng nữ nhi càng hy vọng nàng có thể thay nữ nhi ở bên cạnh mẫu thân tẫn hiếu, cũng hi vọng nàng có thể có một tiền đồ tốt." Coi như không thể thám thính được chút gì từ miệng Trần thị, cũng hi vọng tận lực tranh thủ giúp Kiều Đào.



Trần thị cười nhẹ một tiếng, cuối cùng không có quá làm khó nàng: "Nha đầu Kiều Đào này không tệ, ta sẽ không bạc đãi nàng." Không đợi Minh Phỉ vui mừng được bao lâu, nàng lại ném ra một quả bom: "Kiều Đào tới phòng ta, trong phòng con lại thiếu mất một người, thêm một người nữa thôi."



Minh Phỉ vội nói: "Không thiếu, không thiếu, còn có Đan Hà cùng Bạch Lộ, Mai Tử các nàng đây mà."



Trần thị cười nói: "Đan Hà cùng Bạch Lộ à? Không phải là không hiểu chuyện, còn cần dạy dỗ sao? Ta xem, Kim Trâm cũng không tệ, ngươi bình thường cũng chung đụng với nàng không tệ, để cho nàng đến phục vụ ngươi đi. Như thế nào?"



Dẫu là dùng giọng điệu thương lượng, nhưng Minh Phỉ lại cảm thấy sống lưng phát rét. Không phải là người khác mà lại là Kim Trâm. Trong phòng này, Kim Trâm thu tiền bạc của nàng nhiều nhất, tin tức truyền đến cũng nhiều nhất. Đây có tính là Trần thị đang cảnh cáo hay không? Nhưng Trần thị không có thể hiện quá rõ ràng trên mặt, nàng cũng không cần thiết giải thích cái gì, lập tức hoan hoan hỉ hỉ đồng ý.



Sau khi trở về, Minh Phỉ nói lại mọi việc cho Kiều Đào nghe, nghĩ thầm hẳn là Kiều Đào sẽ rất khổ sở. Ai ngờ Kiều Đào chỉ là cảm khái không thôi, lại không có dáng vẻ khổ sở gì cả, giống như còn có chút vui mừng. Làm cho Đan Hà cùng Bạch Lộ nói với nàng không ít lời tốt đpẹ. Hoa ma ma lại đóng cửa phòng nói cùng Kiều Đào hơn nửa đêm mới ngừng.



Minh Phỉ không nghĩ ra ý đồ của Trần thị, dứt khoát tất cả vứt ra sau ót, khẳng khái bắt Minh Ngọc tới khai triển giáo dục cách sinh tồn, bảo nàng phân tích thiệt hơn chuyện phân công cho ba người của Trần thị hôm nay, nên làm như thế nào gì gì đó. Làm khó khiến Minh Ngọc không ngừng kêu khổ, nàng lại vui ở trong lòng.



Sáng sớm ngày thứ hai, Minh Phỉ đứng dậy, thấy là Đan Hà cùng Bạch Lộ đi vào phục vụ, không phải Kiều Đào thường ngày vẫn là người thứ nhất tiến vào, liền hỏi: "Kiều Đào đâu?"



Đan Hà nói: "Sáng sớm đã có người tới tìm, đang ở bên ngoài nói chuyện với người ta đấy." Vốn còn muốn nói đỡ đôi câu giúp Kiều Đào có thêm lợi thế, nhưng bởi vì hôm qua mới học  quy củ, rốt cuộc vẫn không dám nhiều lời.



Minh Phỉ đứng ở phía trước cửa sổ, chỉ thấy một nha hoàn vai mảnh eo thon, tư thái dễ coi, mặc y phục màu thu hương ống tay áo nhỏ, mặc váy trăm điệp thêu hoa màu xanh nhạt, đang kéo tay Kiều Đào nói chuyện, thỉnh thoảng còn giơ tay lên lau lau nước mắt. Khuôn mặt Kiều Đào tràn đầy tức giận.